BÍ MẬT NGÔI MỘ CỔ - Trang 56

CHƯƠNG 3

THẬP PHƯƠNG QUỶ CHÚNG

V

ừa đến Hàm Dương, Phương Hồng Khanh liền chạy thẳng đến viện

bảo tàng Hàm Dương. Dù sao hắn cũng không thông thạo vùng đất này, nếu
chỉ dựa vào bản thân để tìm kiếm một ngôi mộ cổ vô danh giữa thành phố
xa lạ thì chẳng khác nào mò kim đáy bể. Nghĩ đi nghĩ lại, hắn quyết định
trước hết phải tìm người để hỏi thăm manh mối đã, tốt nhất nên hỏi dân
trộm mộ hoặc những kẻ buôn bán đồ cổ. Bọn họ có vẻ nắm rõ thông tin về
mộ cổ ở thành Hàm Dương nhất. Thế nhưng, những loại người như vậy
không thể nào vô duyên vô cớ tiết lộ thông tin làm ăn của mìn cho người lạ,
vậy nên hắn phải tìm một người để giúp hắn móc nối với họ. Mà các nhân
viên làm việc trong viện bảo tàng thường xuyên đi mua bảo vật trong chợ
đồ cổ nên tất nhiên cũng có chút qua lại với đám con buôn đó.

Phương Hồng Khan tưng ra chiếc thẻ học viên cao học ngành Bảo tồn

văn vật thuộc khoa Lịch sử của trường Đại học Nam Kinh, nói dối là đang
giúp thầy giáo hướng dẫn làm đề tài nên đến Hàm Dương tìm hiểu một số
thông tin. Cũng may, “sếp” của hắn là một nhân vật khá có tiếng tăm trong
giới học thuật nên hắn được nhân viên bảo tàng tiếp đón rất nhiệt tình. “Xin
chào, xin chào! Cậu là học trò của Giáo sư Tề sao? Quả nhiên là một nhân
tài! Rất vui được gặp mặt!”

Người chào hỏi Phương Hồng Khanh là một gã béo đeo kính, tự xưng là

“Lão Nhậm”. Mặt gã tròn vành vạnh, miệng lúc nào cũng như đang mỉm
cười. Thấy gà khách khí như vậy, Phương Hồng Khanh cũng nhanh chóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.