Agatha Christie
Cú Vọ và Đàn Bồ Câu
Dịch giả: Vũ Đình Phòng
Chương XII
Thư của Julia Upjohn gởi cho mẹ.
Con đã vào học nội trú trong trường Meadowbank. Con chơi thân với một
đứa cũng mới vào học, tên là Jennifer. Hai đứa rât hay đánh quần vợt với
nhau. Nó gặp đôi chút khó khăn, vì cây vợt của nó, như nó kể cho con nghe,
đã một lần bị rơi xuống biển, may mà vớt lên được. Nó còn kể là hồi nó
nghỉ dưỡng bệnh ở Ramat, nó suýt được nhìn thấy một cuộc đảo chính.
Đúng lúc cuộc đảo chính sắp nổ ra thì nó và mẹ nó bị người ta bốc đến sứ
quán, chở bằng máy bay rồi bằng tàu biển về nước Anh.
Bà hiệu trưởng Bulstrode, bề ngoài trông lành hiền, nhưng rất ác. Bọn con
đặt cho bà ta biệt hiệu là Bò Tót. Cô Rich dạy văn thì khủng khiếp: mỗi khi
cô trích đọc một đoạn trong bi kịch của Shakespeare, thì tất cả bọn con run
lên cầm cập, chỉ trừ mỗi con Jennifer, nó là đứa quá từng trải rồi mà.
Môn riêng Pháp thì cô Blanche dạy, tính cô luộm thuộm lắm. Đáng ghét
nhất là cô giáo thể dục, tên là cô Springer. Cô ấy tóc hung và lại hôi nách
nữa chứ. Hôm nào trời nóng thì bốc mùi kinh khủng.
Bà Chadwick dạy toán. Bà ấy rất vui tính và dễ dãi. Môn lịch sử và tiếng
Đức được giao cho cô Vansittart, cô này gần như một thứ hiệu phó của bà
hiệu trưởng Butstrode.
Trường có rất nhiều học sinh nước ngoài, trong đó có hai đứa Italia, một
con Đức, một đứa Thuỵ Điển, và đặc biệt có một Công nương, nửa như Thổ
Nhĩ Kỳ nửa như Iran. Nó được người ta gọi là "Công nương Shaila". Nó
khoe rằng nếu như Hoàng thân Ali Yusuf, cố Quốc trưởng Ramat, không bị
tai nạn máy bay thì ông ta sẽ lấy nó. Con Jennifer bảo con là con công