ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 100

CHƯƠNG 39: CÓ TÔI Ở ĐÂY, KHÔNG CHO PHÉP SỢ

CHƯƠNG 39: CÓ TÔI Ở ĐÂY, KHÔNG CHO PHÉP SỢ
Rất rõ ràng, trước đó trên đường cảng Thiên Vân đã từng xuất hiện tai nạn giao thông, cột mốc ngăn phía ven biển
bị tông nát một đoạn nhỏ.
Tài xế đã được đưa đến bệnh viện, có nhân viên công tác đang thu dọn hiện trường, nhưng lại không nhìn thấy
bóng dáng Tô Tử Lạp.
“Điện thoại di động của Tử Lạp!” Cố Cơ Uyển nhìn thấy điện thoại di động Tô Tử Lạp đánh rơi trong đống đồ vật
mà nhân viên công tác dọn dẹp ra.
Cô muốn đến lấy, lại bị nhân viên công tác ngăn lại.
“Tạm thời không thể chạm bừa vào những vật này.”
“Đây là đồ của bạn tôi!” Cố Cơ Uyển sốt ruột nói: “Các anh chắc chắn chỉ có tài xế hai bên được đưa đến bệnh
viện sao? Còn có một cô gái đâu rôi? Bên trong một trong hai chiếc xe đó có một cô gái tuổi chừng như tôi!”
“Xin lỗi, xe cứu thương chỉ đưa tài xế hai bên đi, đều là đàn ông, không có cô gái mà cô nói.”
“Không thể nào! Bạn của tôi ở trên xe!” Ngay cả điện thoại cũng ở đây, sao lại không thấy người?
“Các anh hỏi lại rõ ràng, có phải còn có một cô gái mười tám mười chín tuổi không? Đây là điện thoại di động của
cô ấy, cô ấy ở trên xe!”
“Không có thật.” Khi đưa người đi, bọn họ đều đến hiện trường rồi, chỉ có hai người ở hiện trường được đưa đi.
“Không thể nào! Các anh điều tra thêm đi! Hỏi lại đi! Chắc chắn cô ấy ở đây!”
Nhân viên công tác không muốn để ý đến cô, Cố Cơ Uyển muốn đuổi theo, lại bị Mộ Tu Kiệt kéo lại.
Chân cô mềm nhũn, không cẩn thận va vào ngực anh.
Mộ Tu Kiệt vô ý thức đưa tay ra đón cô, cánh tay ôm lấy eo cô, không cho cô đến chỗ nhân viên công tác nếm mùi
thất bại tiếp nữa.
“Cậu cả Mộ, anh thả tôi ra trước, tôi còn rất nhiều việc…”
Mộ Tu Kiệt vẫn không để ý đến cô, bấm một dãy số, anh bình tĩnh ra lệnh: “Lấy toàn bộ video giám sát vùng này
ra, điều tra một lượt xe cộ đi lại vào khoảng bảy giờ rưỡi đêm qua.”
Anh cúp điện thoại, cúi đầu nhìn cô gái trong ngực mình.
“Bọn họ sẽ không lừa cô, nói không có thì chắc chắn là không có, hỏi lại cũng vô dụng.”
Cô biết! Thật ra cô biết rõ!

Nhưng mà bây giờ sau khi xảy ra tai nạn giao thông thì Tử Lạp vô duyên vô cớ biến mất, lòng cô lo lắng, rối như
tơ vò.
“Tử Lạp có thể bị bắt cóc không?” Cố Cơ Uyển không phát hiện mình yếu ớt dựa vào trong lồng ngực Mộ Tu
Kiệt.

Cô ngẩng đầu nhìn anh, giây phút này, dường như người đàn ông này đã trở thành chỗ dựa duy nhất của cô.
Dáng vẻ yếu ớt này khiến trong lòng Mộ Tu Kiệt không nhịn được khẽ rung động.
Anh không muốn dọa cô, nhưng dựa theo tình huống trước mắt, khả năng này rất lớn.
“Hoàn cảnh gia đình bạn cô như thế nào? Có kẻ thù nào không?”
“Nhà cậu ấy cũng không giàu có lắm, hơn nữa người trong nhà đối xử với cậu ấy rất bình thường, cũng không
được cưng chiều, còn kẻ thù…”
Tử Lạp có thể có kẻ thù nào chứ? Ở trường học cô ấy cũng là một người bình thường không nổi bật, sẽ không đắc
tội với người ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.