ĐỆ NHẤT SỦNG - Trang 799

CHƯƠNG 171: MỢ CHỦ LÀM CÀNG NHƯ VẬY

CHƯƠNG 171: MỢ CHỦ LÀM CÀNG NHƯ VẬY
Cố Vị Y bị ném ra khỏi Vọng Giang Các.
Bản thân muốn quay lại, nhưng mà bị hai vệ sĩ canh giữ ở cửa ngăn lại.
Cố Vị Y cảm thấy ấm ức, nhưng mà bây giờ ông cụ đang ở trong, cô ta cũng không thể cãi nhau ở đây được.
Cô ta chính là người phụ nữ khí chất bậc nhất ở Bắc Lăng, không ngờ là mình lại bị vứt bỏ như vậy.
Nhưng mà lúc nãy mình lại bị Lâm Duệ mang ném ra bên ngoài, thật quá mất mặt.
Cái bà già chết tiệt đó ở bên trong, vậy mà lại không ngăn cản, thật là quá đáng.
Bà già đáng ghét này, sớm muộn gì cũng sẽ trừng trị bà ta.
Cố Vị Y đi rồi, ở trong sân lập tức yên tĩnh trở lại.
Thật ra thì Cố Cơ Uyển cũng không hiểu, trước đó Cố Vị Y vẫn luôn rất chú trọng đến giáo dưỡng của mình, ít
nhất thì ở trước của mọi người tuyệt đối phải là con gái nhà giàu có giáo dục nhất.
Nhưng mà gần đây, sao cứ cảm giác cô ta bị ngốc đi rồi?
Không, không phải là ngốc, mà là hình như là cảm thấy địa vị của mình đã tăng lên không ít, sau đó mới đắc ý
quên trời quên đất.
Rốt cuộc là cái gì đã khiến cho cô ta cảm thấy địa vị của mình cao như vậy?
Có liên quan đến bà cụ hay sao?
Mộ Tu Kiệt bước xuống từ trong xe, Cố Cơ Uyển ở một bên chăm sóc, sợ là đầu của anh lại bị choáng.
Một cánh tay của Mộ Tu Kiệt tự nhiên đặt ở trên vai của Cố Cơ Uyển, nhìn giống như là thật sự phải có cô đỡ mới
có thể đi được.
Về phần tin đồn cậu cả Mộ không gần với phụ nữ, bây giờ xem ra hình như là vô hiệu với mợ chủ.
Mấy lời truyền miệng nói hai bọn họ tình cảm không hòa hợp, ở cùng với nhau cũng chỉ vì lấy lòng người lớn cái
gì đó, bây giờ quả thật là đang đánh vào mặt bốp bốp. Nếu như bộ dạng này của cậu cả với mợ chủ được xem như
là tình cảm không hòa hợp, vậy thì mời nói cho bọn họ biết rốt cuộc là bộ dạng gì mới xem như là tình cảm tốt.
Chẳng lẽ nhất định phải… ặc, làm một chút chuyện không thể miêu tả được ở trên xe sao.
Huống hồ gì hiện tại xem ra loại cảm giác bình yên và ấm áp của cậu cả và mợ chủ ở cùng với nhau căn bản cũng
đã vượt qua những cái được gọi là tình yêu nồng nhiệt.
“Ông nội, bà nội, sao hai người đều đến đây vậy?”
Mộ Tu Kiệt nhìn hai người bọn họ, giọng nói lạnh lùng giống như bình thường.
Cố Cơ Uyển nhìn hai người bọn họ, cũng ngoan ngoãn gọi hai tiếng: “Ông, bà nội.”
Ánh mắt của bà cụ rơi ở trên trán của Mộ Tu Kiệt, hiện tại anh bị may lại và quấn băng gạc, nhìn không ra vết
thương như thế nào. Nhưng mà bà cụ nhìn thấy thì trái tim vẫn bị níu chặt lại đau đớn.
“Có phải là bị thương rất nặng không? Bà cũng đã nhìn thấy trên tivi nói rồi, nguyên một cục gạch bay tới, mấy
đứa các con cũng không có ai nói cho ta biết một chút gì.”
Bà có chút tức giận, nếu như không phải là mình nhìn thấy chuyện này ở trên tivi, mọi người còn dự định giấu
giếm bà nữa hay sao.
“Không có việc gì đâu, chỉ là hai mũi kim thôi, rất nhanh liền khỏe thôi.”
Cố Cơ Uyển cũng không đành để cho bà cụ lo lảng như vậy, cô dịu dàng nói: “Thật sự không có việc gì đâu, nghỉ
ngơi thêm hai ngày là được rồi ạ.”
“Mọi người không nói cho bà biết là sợ bà lo lắng, trên thực tế anh ấy thật sự không có sao đâu ạ.”
Cô ngẩng đầu lên nhìn Mộ Tu Kiệt, nháy mắt với anh mấy cái: “Có phải vậy không, tinh thần rất tốt!”
“Ừ.” Mộ Tu Kiệt rất phối hợp mà gật gật đầu: “Bà nội, con không sao đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.