ĐÍCH TỬ NAN VI
Thạch Đầu Dữ Thủy
www.dtv-ebook.com
Chương 172: Hoàng Đế Nan Vi (10)
Phượng Cảnh Kiền nhịn đến khi hạ triều, nhịn đến khi quay về Tuyên
Đức điện thì mới bùng nổ một trận cười to kinh thiên động địa.
Minh Trạm đen mặt, “Cười đi cười đi, xem như đang nghe chuyện hài
đi.”
Ngay cả Hà Ngọc Phùng Thành cũng đều cố nhịn cười, Phượng Cảnh
Kiền thoát xuống long bào rất nặng, mỉm cười phân phó, “Nói với ngự trù,
trong vòng ba ngày nấu mấy món ít bỏ dấm chua một chút. Trẫm suýt nữa
đã ê răng vì bức tình thư của thái tử rồi.” Lại là một tràng cười to đầy vui
sướng.
“Cái tên Vương lão đầu chết tiệt, càng không cho hắn đọc thì hắn lại
càng muốn đọc!” Minh Trạm than thở, “Nếu không phải thấy hắn đã già
như vậy thì ta chẳng thèm nể mặt rồi! Đánh rắm có một chút mà lớn như
thế.”
Phượng Cảnh Kiền bắt chước cách nói chuyện của Minh Trạm, “Vương
ái khanh trung tâm can gián, thật là có phong phạm của Ngụy Tử Hiền, ta
đã biết, ngày sau nhất định sẽ không làm như vậy nữa.” Nhịn cười mà
khen, “Ứng phó rất hay, đám đại thần chính là như vậy. Hoàng thất chúng
ta nhảy mũi một cái thì bọn họ cũng đem ra bàn luận, nếu ngươi mất hứng
thì bọn họ sẽ bảo ngươi không nghe can gián. Ngay cả hành cung của trẫm
cũng phải tự bỏ ngân lượng để tu sửa, nếu dùng bạc của quốc khố thì sẽ bị
nói là xa hoa lãng phí ngu ngốc.”