ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 198

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 11

Thiên Đô Giả

Người đời phần đông là ngu muội, dễ bị những lời nhảm nhí mê hoặc.
Chẳng hạn, đạo Phật thì có phép ma quỷ, đạo Lão thì có thuật luyện đan.
Ngoài ra còn có "Vô vi giáo” "Bạch Liên giáo", tên tuy khác nhau, song
đều lừa gạt người. Vì bị mê hoặc, nên mất hết tài sản, sinh ra trộm cắp, gian
ác, thậm chí lập bè kết đảng để nổiloạn, nên về sau không có kẻ nào là
không bại hoại. Hai tên họ Lục, lợi dụng thần thánh đã giết người cướp
đoạt tài sản, tiền của chưa kịp hưởng đã vào tù. Tất cả đều bắt đầu từ việc
làm "Thiên Đô sống", những kẻ thôn quê ngu muội đã tin theo lời gạt, thật
đáng thương thay.

Các vị thánh Tam giáo đã có công khai sáng và làm lợi cho người đời, họ
đáng được tôn kính, vậy thì tại sao tú tài họ Tống, quen thói phỉ báng, mà
lại chết một cách thê thảm. Đó cũng là do xưa nay anh ta xem thường Thần
Phật, nên đã tự chuốc lấy mà thôi.

Vào thời Khang Hy thứ mười bốn, ở vùng Hoàng Kim Bối, Ích Môn,
Dương Châu, có một người chuyên đi gánh phân bón ruộng. Một hôm đang
gánh phân, anh ta gặp Lục Đại và Lục Nhị, họ nói với anh ta rằng:
- Quanh năm anh phải gánh phân, thật là vất vả khổ cực. Tôi có một cách
khiến anh trở thành ông chủ có tiền vạn. Anh có muốn không?
Gã ngu ngốc quê mùa nghe thấy mừng vui khôn xiết. Chúng dẫn anh ta đến
chỗ vắng, nói hết mánh khóe và bảo cứ làm như thế. Gã Ngu nghe xong gật
đầu lia lịa.

Hôm sau, gã Ngu đang gánh phân bón ruộng, bỗng nhiên vứt quang gánh
quay ra nhẩy nhót, quát thét như điên dại, tự xưng là thần Thiên Đô giáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.