GIỌT RỪNG - Trang 12

dòng nước lũ và khi bước đi lại nghe thấy chính tiếng bồ câu gù rì rầm ấy,
càng lúc càng rõ.

Cuối cùng, tôi cũng đoán ra là mình phải ngừng chân bước khi nghe thấy

âm thanh đó. Rồi dần dần tiếng rì rầm trở nên liên tục và tôi hiểu rằng ở đâu
đấy dưới lớp tuyết có một con suối nhỏ nhất đang hát. Tôi mê giọng hát ấy
đến nỗi bắt đầu rảo bước nhanh hơn để được nghe cả những dòng suối khác,
và ngạc nhiên khi thấy mình phân biệt được những con suối khác nhau qua
giọng của chúng như những sinh vật sống.

Băng giá tháng Năm

M

ọi thứ đều hứa hẹn sẽ có đêm rét dữ. Vào một giờ khuya dưới ánh trăng

tôi đi vào cánh rừng sồi, nơi có rất nhiều chim nhỏ và hoa đầu mùa. Tôi gọi
cái góc rừng này là xứ sở của những chú chim nhỏ và những bông hoa màu
tím hoa cà.

Chẳng bao lâu, nơi chân trời Tây bình minh ló rạng và ánh sáng lan dần

sang phía Đông, dường như ở phía dưới, sau đường chân trời không nhìn
thấy được ánh bình minh buổi sáng đang níu lấy ánh hoàng hôn buổi chiều
và kéo về phía mình. Tôi bước đi rất nhanh, người ấm lên đến mức không
nhận thấy giá rét ác liệt tác động đến cây cỏ và những bông hoa đầu mùa
như thế nào. Khi trời đã sáng hẳn và cơn giá buốt đến lúc dữ dội nhất, tôi
cầm lấy một bông hoa màu tím hoa cà và muốn sưởi nó trong lòng bàn tay
ấm áp, nhưng bông hoa đã cứng giòn và gẫy vụn trên tay.

Bướm lưu huỳnh

B

ướm lưu huỳnh, một con bướm màu vàng đậu trên cành việt quất khép

đôi cánh lại như một chiếc lá: khi chưa được mặt trời sưởi ấm nó sẽ chưa
bay và cũng không thể bay được, thậm chí nó còn không muốn tránh những
ngón tay của tôi đang vươn về phía nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.