HÃY ĐỂ NGÀY ẤY LỤI TÀN - Trang 134

XXVI

Mặc sơ mi trần, Henri Bôdơmen ngồi ngả lưng trong chiếc ghế lớn, đưa

ngón tay trỏ nhỏ bé mơn trớn bộ ria thưa thớt, màu nâu sẫm. Qua làn khói
thuốc lá xanh nhạt, y lặng ngắm cô gái ngồi ở bàn, đang cầm chiếc gương
trên tay, còn tay kia vuốt nhẹ mái tóc mới sửa.

- Anh có thích kiểu này không, anh Henri? - Cô gái lên tiếng hỏi, chân nọ

gác lên chân kia.

- Yêu kiều lắm, trong rất cầu kỳ!

Cô gái mỉn cười hài lòng.

Henri đứng dậy, bước đến bên cạnh cô gái. Y mỉm cười âu yếm với cô ta.

Cô gái tránh ánh mắt hau háu của y, nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay nhỏ
xíu. Những viên kim cương trên chiếc đồng hồ lấp lánh mang lại cho Henri
một cảm giác hài lòng. Gin Hali, cô gái y hy vọng lấy làm vợ giàu có mà!

- Ba giờ rồi, Henri ạ. Em thích ra ngoài đi chơi. Bây giờ, anh tiếp tục công

việc của anh như một chú bé ngoan nhé.

Gin giơ ngón tay trỏ lên và cười. Tuy Henri ghét thái độ hạ cố của cô ta,

nhưng y vẫn làm ra vẻ tươi cười.

- Một điếu thuốc nữa trước khi em đi nhé? - Y gợi ý, chìa hộp thuốc lá

bằng bạc ra.

- Không, không là không. Em làm mất thì giờ của anh đủ rồi.

Gin đứng lên, đôi giầy cao gót bó lấy chân. Henri vội đứng dậy, tay giữ

quả đấm cửa, đợi Gin đi qua. Mắt y nhìn suốt mặt Gin, lướt xuống phía cổ
mịn màng, chỗ chiếc áo mùa hạ trễ cổ để lộ ra những đường viền của bộ
ngực. Ánh mắt hau háu của y nán lại quá lâu. Y vội ngước mắt lên, bắt gặp
ánh mắt Gin long lanh vui thích.

Gin dường như biết sức quyến rũ của mình. Cái mũi hếch nhỏ bé vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.