HOÀNG HẬU VÔ ĐỨC - Trang 363

Lục Ly Lục Ly lại là Lục Ly!

"Thỉnh Hoàng Thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra." Diệp Trăn Trăn lại nói
một câu.

Bùm! Kỷ Vô Cữu một quyền đập trên bàn. Ánh mắt của hắn bởi vì tức giận
mà dính vào vẻ điên cuồng, thái dương ẩn hiện gân xanh. Hắn bản là một hỉ
nộ không lộ ra người, nhưng mà đối mặt Diệp Trăn Trăn lúc, lại luôn cũng
không cách nào khống chế tâm tình mình.

"Thỉnh Hoàng Thượng - - "

"Đi ra ngoài!" Kỷ Vô Cữu lên tiếng cắt đứt nàng.

Diệp Trăn Trăn quỳ xuống đất bất động.

"Đi ra ngoài, trẫm không muốn nhìn thấy ngươi."

"Hoàng Thượng..."

"Trăn Trăn, lần này nếu như ngươi cảm thấy trẫm quá đáng, như vậy trẫm
muốn nói cho ngươi, trẫm còn có thật nhiều quá chia tay đoạn, chỉ nhìn một
cách đơn thuần ngươi muốn loại nào." Kỷ Vô Cữu cười đến râm mát, trong
tươi cười lại dũng động một tia khổ sở.

"Tuân chỉ." Diệp Trăn Trăn đứng người lên, cúi đầu lui ra ngoài.

Mắt thấy nàng thân ảnh biến mất cửa, Kỷ Vô Cữu không tự chủ đưa tay che
tim, vẻ mặt cô đơn.

49, cầu hoan

Xuân hàn se lạnh, lãnh Nguyệt Như Sương.

Diệp Trăn Trăn đứng rộng rãi trong đình viện, ngửa đầu nhìn xem trạm Lam
U xa trên bầu trời treo một ít lần lượt trăng sáng. Nguyệt quang huy ánh hạ,
ngàn vạn ngôi sao đều mờ đi hào quang. Ngân hà giống một điều mỏng mà
trong suốt lụa mỏng, kéo dài qua cả tinh khung, phảng phất một khối khảm
bạc khảm bảo màu xanh đậm tơ gấm thượng dùng ngọc trâm nhẹ nhàng tìm
một đạo dấu vết mờ mờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.