Chương 12. Tiền của Livermore - Quy tắc
quản lý
Quy tắc số một là không được để mất tiền.
Quy tắc số hai là không được quên quy tắc số một!
- Warren Buffett -
Vào một chiều ở câu lạc bộ bãi biển của Bradley ở Palm Beach,
Livermore cùng với Walter Chrysler, Ed Kelley, người lãnh đạo của
United Fruit và T. Coleman Du Pont ngồi quanh một chiếc bàn và
cùng chơi bài brit. Họ đã tạm dừng cuộc chơi và thưởng thức bữa trưa
với tôm hùm, một món đặc biệt ở Bradley.
Tôm hùm Florida khác so với tôm hùm Maine. Chúng giống một
con tôm khổng lồ hơn là một con tôm hùm thật sự. Bradley đã giới
thiệu món này tới những người Mỹ giàu có. Món salad tôm hùm rất
nổi tiếng với một miếng tôm hùm được gói trong một chút rau, bao
phủ bởi nước sốt mù tạt mà thành phần chính xác của nó luôn được
giữ bí mật bởi người bếp trưởng. Những người chơi bài brit đều đặt
những món giống nhau cùng với hai chai sâm banh nho Rogert.
Món súp rùa, một món đặc sản khác của nhà hàng giá một đô la cho
một chén súp (một mức giá rất cao vào thời điểm đó), được phục vụ
trước món salad.
“Ông đã nghe vụ việc gì năm ngoái xảy ra với những con tôm hùm
này chưa?”, Chrysler hỏi.
“Chuyện gì vậy?”, Kelley đáp lại.