LỊCH SỬ DO THÁI - Trang 420

trong việc nỗ lực biến tiếng Đức trở thành ngôn ngữ của thảo luận tri thức
và khai thác nguồn lực vĩ đại của nó. Ông viết tác phẩm của mình với văn
phong rất tao nhã, tô điểm cho nó bằng những bóng gió cổ điển chứ không
phải bóng gió Kinh Thánh - dấu hiệu của maskil. Cuốn sách được đón nhận
rất tốt trong thế giới dân ngoại, nhưng theo cách mà Mendelssohn cảm thấy
rất buồn. Thậm chí người biên dịch tiếng Pháp của ông kẻ cả tuyên bố
(1772) rằng đó là một tác phẩm đáng chú ý vì nó được viết bởi một người
“sinh ra và lớn lên ở một quốc gia sa lầy trong sự thiếu hiểu biết dung
tục.”

102

Một mục sư thông minh trẻ tuổi người Thụy Sĩ, Johan Caspar

Lavater, ca ngợi thành tựu của cuốn sách và viết rằng tác giả rõ ràng đã sẵn
sàng cải đạo - ông thách Mendelssohn công khai bảo vệ Do Thái giáo của
mình.

Do đó, Mendelssohn, bất chấp bản thân, bị kéo vào cuộc bảo vệ duy lý
dành cho Do Thái giáo; hay chính xác hơn, vào việc chứng minh cho thấy
người Do Thái, trong khi vẫn gắn bó với những cốt lõi trong đức tin của
mình, có thể trở thành một phần của một nền văn hóa châu Âu nói chung
như thế nào. Công việc của ông có nhiều hình thức, ông dịch Ngũ Thư sang
tiếng Đức. Ông cố gắng khuyến khích người Do Thái Đức học tiếng
Hebrew thay vì tiếng Yiddish, thứ tiếng mà ông cho là thổ ngữ của sự bất
tử dung tục. Khi uy tín của ông tăng cao, ông thấy mình đang cùng các
cộng đồng Do Thái địa phương chiến đấu chống lại giới chức phi Do Thái,
ông phản đối việc trục xuất người Do Thái khỏi Dresden và các đạo luật bài
Do Thái mới ở Thụy Sĩ. Ông phản bác một cách chi tiết lời cáo buộc phổ
biến rằng các bài cầu nguyện Do Thái mang tính phản Kitô. Vì lợi ích của
giới chức thế tục, ông giải thích luật hôn nhân và lời tuyên thệ của người
Do Thái. Nhưng trong khi một mặt ông trình bày Do Thái giáo với thế giới
bên ngoài một cách sáng rõ nhất như có thể, mặt khác ông tìm cách khuyến
khích thay đổi để loại bỏ khía cạnh không chấp nhận được của nó. Ông
ghét cay ghét đắng thiết chế herem, nhất là sau khi có cuộc truy lùng người
theo phái Shabbetai diễn ra ở Altona những năm 1750. Ông có quan điểm
rằng trong khi quốc gia là một xã hội bắt buộc, dựa trên khế ước xã hội, thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.