LỊCH SỬ DO THÁI - Trang 512

Mỹ có quy mô nhỏ và chậm mở rộng. Năm 1820, chỉ có khoảng 4.000
người Do Thái ở Mỹ, và chỉ 7 trong số 13 bang đầu tiên công nhận họ về
mặt chính trị. Sự tăng trưởng chậm chạp của cộng đồng này thật khó hiểu.
Như chúng ta đã thấy, có rất ít rào cản pháp lý đối với sự tiến bộ của người
Do Thái. Bắc Carolina từ chối cho phép người không theo Tin Lành làm
trong khu vực công, và năm 1809 một người Do Thái là Jacob Henry đã có
một bài phát biểu nổi tiếng, khẳng định quyền không thể chuyển nhượng
của mình là được tham gia Hạ viện - Hạ viện ủng hộ ông. Bang Maryland
có một lệnh cấm người không phải Kitô nắm chức vụ hay hành nghề luật.
Từ năm 1797, một người Do Thái khác, Solomon Etting, đã kiên trì vận
động để phá bỏ rào cản này. Cuối cùng ông đã thành công vào năm 1826 và
ngay lập tức được bầu vào Hội đồng Thành phố Baltimore. Có một vài rắc
rối liên quan đến xung đột Sabbath-Chủ nhật. Năm 1816, ở Pennsylvania,
Abraham Wolf bị buộc tội vì “đã làm việc trần tục vào Ngày của Chúa,
thường được gọi là Chúa nhật”; ông kháng cáo và thua kiện. Nhưng tất cả
những điều này có vẻ như không quan trọng khi so với các vấn đề cơ bản
và các bất công khủng khiếp trút lên đầu người Do Thái ở Cựu Thế giới.
Tại lễ khai trương một giáo đường mới ở Savannah, Georgia, năm 1820,
bác sĩ Jacob de la Motta đã đọc một bài diễn văn tạ ơn: “Liệu ở nơi nào trên
Địa cầu có con người sinh sống này mà một người Israel được hưởng nhiều
phúc lành hơn, nhiều đặc quyền hơn, hay được thăng tiến cao hơn, và rõ
ràng là xứng đáng nhất trong những vị trí đáng kính trọng như nơi đây?…
Chẳng phải chúng ta có nhiều lý do để vui hay sao?”

118

Có 6.000 người Do Thái ở Mỹ khi Etting chiến thắng vào năm 1826;
15.000 người khi xảy ra chuyện ở Damascus năm 1840; 150.000 người vào
đêm trước Nội chiến. Các khu định cư lâu đời như Newport hay Norfolk
không phát triển. Những người Do Thái mới đến, chủ yếu nói tiếng Đức, từ
Bavaria, phía bắc Đức và các vùng Đức-Do Thái của Ba Lan, Bohemia và
Hungary, đều nghèo, sống ngăn nắp, làm việc chăm chỉ; nhiều người bắt
đầu bằng việc bán hàng rong, rồi tiến tới mở cửa hàng hay thành lập các
doanh nghiệp nhỏ. Họ định cư ở Albany, Syracuse, Buffalo và Rochester

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.