Chương 2: Dập tắt
Liễu Nhứ nhìn người quỳ trên mặt đất, mặc đồ nha hoàn, trong
lòng buông lỏng, giận dữ mắng mỏ: "Muốn chết à, chạy tới đây dọa
người."
"Liễu phi tha mạng, cầu xin nương nương mang theo nô tỳ hầu
hạ bên người, nô tỳ nhất định sẽ tận tâm tận
"Hừ, nha hoàn của ta không thiếu, thu ngươi làm cái gì?" Liễu
Nhứ dời bước chuẩn bị rời đi.
"Liễu phi, ngài không muốn lấy được sự chuyên sủng của
Vương gia sao? Trong lúc Lý phi làm nô tỳ, ăn, mặc, ở, đi đều ở cùng
với ta, ta có thể giúp ngài được toại nguyện"
"A?" Liễu Nhứ cảm thấy hứng thú xoay người lại, liếc mắt nhìn
nữ tử trên đất một cái.
Đột nhiên giơ lên một cước đá vào vai nàng, cô gái không kịp
đề phòng ngã về phía sau, trên mặt hiện ra nghi hoặc nhưng đành
đè nén lại. Cũng bất chấp thân thể đau đớn, tiếp tục duy trì tư thế
cũ.
"Ha ha...........Tốt, ngươi liền theo ta đi." Liễu Nhứ thấy người
quỳ dướt đất bất động, lông mày nhỏ nhắn nhíu lại: "Còn đứng
ngây ra đó làm gì, một chút năng lực cũng không có."
"Dạ, tạ ơn Liễu phi." Nữ tử đứng lên, vỗ vỗ bụi đất trên đùi.
"Đúng rồi, ngươi tên là gì?" Liễu Nhứ vừa đi vừa hỏi, thân
người nữ tử theo thật sát, không dám buông lỏng nửa phần.
"Nô tỳ gọi là Tiểu Lục."
"Tiểu Lục, tên này không tốt, ngươi về sau liền kêu là Lục Nô
đi, thích không?"
"Nô tỳ, tạ nương nương ban tên." Tiểu Lục khuất nhục đi theo
phía sau, bỏ đi, đã làm tôi tớ của người ta, danh dự còn có gì đáng