THANH CUNG MƯỜI BA TRIỀU - Trang 881

Hứa Tiếu Thiên

Thanh Cung Mười Ba Triều

Dịch giả: Nguyễn Hữu Lương

Hồi 121

NGƯỜI ĐẸP HẠNH HOA XUÂN

Kim Cung Thiềm say mê Ngọc Hỷ đã đến lúc ăn không ngon ngủ không
yên, nhưng không còn một xu dính túi.
Thiềm chỉ còn biết đứng ngoài cổng rạp hát mà ngó, mặt ngây ra như kẻ
mất hồn. Thiềm muốn đi cho khuất chốn này nhưng chân lại chẳng muốn
rời. Chàng muốn nghe theo lời người đẹp tới chỗ hẹn nhưng tiền chẳng có
một xu thì đi đâu.
Thiềm quyết định… Chàng quyết đem cái áo sa đài tới tiệm cầm đồ, để lấy
tiền mua một cái áo dài bằng vải bố rẻ tiền mặc thế cái áo sa kia.
Ngọc Hỷ nhìn thấy, mặt cười như hoa nở, bước tới đón Thiềm. Vị sư phó
thấy chàng chỉ là một anh thư sinh kiết xác, cũng có vẻ coi khinh, chẳng
thèm để ý tới. Ngọc Hỷ xem chừng mọi người trong phòng đã lạnh nhạt với
chàng bèn quảng cáo với đám đông:
- Anh Thiềm vốn là sư phó trong nhà Lục vương gia rất có thế lực. Các
ngươi nếu có ý gì khinh khi, hãy coi chừng kẻo bọn mình khó sống tại đây
đó.
Cả bọn trong nhà này đều giật mình kinh sợ, vội vã dọn rượu lên cho Ngọc
Hỷ và Kim Cung Thiềm ăn uống trò chuyện.
Ngọc Hỷ ngồi bên cạnh Cung Thiềm, hai người vừa tình tự vừa ăn uống hết
sức thân mật, âu yếm. Người sung sướng nhất phải là Cung Thiềm. Chàng
có cảm nghĩ như mình bay bổng lên trời, đang đi vào thế giới đầy hoa thơm
cỏ lạ, giữa các nàng tiên xinh đẹp.
Cơm rượu xong Thiềm móc trong ống tay áo ra mấy chục bạc để lên bàn
đứng lên cáo từ định ra về, Ngọc Hỷ vội giơ tay nắm lấy ống tay áo chàng
cười nói:
- Chàng quả thật là ngốc. Ai cần đến tiền của chàng. Chàng nhớ điều này
nhé: hễ chàng tới với thiếp thì chàng không được quyền trở về nữa đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.