THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 676

9

Khế

đất

T

rong phòng trà tĩnh mịch ở Vũ Tiên Lâu thuộc thành Dương Châu, Nam

Cung Phóng đã mất sạch bộ dạng lịch sự nho nhã, tức tối chất vấn Liễu
Công Quyền lúc này đang cúi đầu hút thuốc: “Trong am Quán Âm tại sao
ông không ra tay bắt người? Đừng nói với ta ông không phát hiện mục tiêu,
có một ni cô đã bế đứa trẻ từ tay nhũ mẫu đưa đi, mãi đến lúc cuối mới đột
ngột trả lại. Với sự từng trải của ông, lý nào không phát hiện ni cô đó là kẻ
giả danh!”

Liễu Công Quyền bình thản hút thuốc, mặc cho Nam Cung Phóng căn

vặn đủ điều. Nam Cung Phóng tức quá lớn tiếng hơn gấp bội: “Ông lúc nào
cũng mai phục ở trong am đường, dù không phát hiện bóng dáng công tử
Tương cũng nên theo dõi ni cô khả nghi kia mới phải, từ ả chắc chắn có thể
lần ra nơi trốn của công tử Tương, nhưng tại sao ông lại không làm gì cả?
Với danh tiếng thiên hạ đệ nhất thần bổ của ông, không thể nào mất dấu một
a đầu nhãi nhép! Rốt cuộc có chuyện gì?”

Liễu Công Quyền mãi mới gõ tàn thuốc, chậm rãi cất tẩu rồi lạnh lùng

nhìn Nam Cung Phóng: “Ngươi có tư cách gì chất vấn khả năng phá án của
lão phu?”

Nam Cung Phóng lặng câm, đột nhiên nhớ ra mình còn cần lão già này

tương trợ nhiều chỗ, vẫn chưa thể trở mặt từ đây. Y đành nén cơn giận, cố
nặn ra nụ cười, nói: “Vãn bối nào dám nghi ngờ khả năng phá án của ông,
chỉ là trong lòng có nhiều điều không hiểu, nên muốn ông chỉ giáo.”

Liễu Công Quyền đối mặt với lời chất vấn của Nam Cung Phóng, có

nỗi khổ riêng lại không thể nói ra lời. Hôm đó lão ẩn nấp kín đáo trong am

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.