TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 227

TÔI LÀ ĐẠO SĨ

Nguyễn Điệp

www.dtv-ebook.com

Quyển 4

Chương 1: Độc Hành Diệt Ma

Dân gian thường có câu: Ma do tâm sinh. Thường ngày làm nhiều

truyện không tốt thì đêm đến ma quỷ gõ cửa, thực ra tôi thấy cũng có vẻ
đúng.

Hầu như những nhà nào nhờ tôi bắt ma thì gia thế của họ quả thật

cũng bất hảo vì không tự dưng mà ma quỷ đến gây sự, nhưng lần này có vẻ
thì khác...

Một ngôi nhà hoang nằm giữa một vùng quê nghèo của đất Hà Nam

thì cũng không có vẻ gì kì lạ, vì làng nào mà chẳng có một hai căn nhà bỏ
hoang. Nhưng căn nhà này lại gây ảnh hưởng đến người dân xung quanh
thì quả thật một đạo sĩ như tôi không thể mắt nhắm mắt mở mà cho qua
được.

8h tối là ai nấy đều an phận đóng cửa cài then không dám ra đường,

ngay cả trai làng gan dạ đến mấy cũng im thin thít và lặn mất tăm đến sáng
hôm sau mới dám ló mặt. Con đường làng chỉ còn là một màu đen tĩnh
mịch, đâu đó tiếng lá rơi xào xạc làm không khí thêm phần rờn rợn.

Tôi đứng trước căn nhà hoang với một tâm trạng hơi lo lắng, dù đã

chuẩn bị mọi thứ từ A đến Z nhưng lần đầu độc hành bắt ma cũng khiến
tâm tư có chút hồi hộp.

Nhìn đồng hồ điểm 9h tối, tôi thở dài co ro giữa mùa đông giá lạnh.

Bước vào khu vườn tôi đưa mắt nhìn mọi thứ xung quanh, nhưng chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.