TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 947

Người Khăn Trắng

Tổng tập truyện ma của Người Khăn Trắng

Quyển XIV: MỒ HOANG HUYỆT LẠNH (1)

Làm chủ một lúc bốn quán bar ở khắp nơi, từ Sài Gòn tới Vũng Tàu,
chuyên phục vụ quân đội viễn chinh Pháp vào những năm 1952, bà
Jacqueline Liễu, thường được gọi bằng cái tên tắt là Giắc-Cơ-Lin Liễu hay
MaĐàm Liễu, được giới kinh doanh nể nang. Họ nể MaĐàm Liễu không
bởi tài năng kinh doanh hay tài sản lớn của bà ta, mà nể nhất là tài chạy áp
phe nhiều phi vụ làm ăn béo bở, qua mặt cả các đại gia nổi tiếng!
Có người cho rằng sở dĩ MaĐàm Liễu thành công là do biết khai thác tối đa
ưu thế nữ sắc của mình. Nhưng điều đó chỉ đúng một phần, bởi dẫu sao thì
bà ta tuổi tác cũng đã gần năm mươi, có quyến rũ thì cũng chỉ đủ sức quyến
rũ những lão già hết gân, chớ còn những hạng trẻ hơn, họ đâu khoái sưu
tầm đồ cổ. Chính xác như lời một người am tường nhận xét:
- Mụ Liễu đi qua cửa nào cũng lọt là nhờ biết tận dụng hai ưu thế, tiền đút
lót và... gái đẹp!
Gái tức là những cô gái loại hoa nhường nguyệt thẹn, mơn mởn đào tơ! Mà
những thứ này thì MaĐàm Liễu thuộc loại siêu phàm. Trong giới kinh
doanh nhà hàng, quán ba thường kháo nhau:
- Nếu muốn tuyển hoa hậu quán bar hay vũ trường thì phải tìm lính của mụ
Liễu!
Tiếng dữ đồn xa, nên bất cứ dân chơi nào một khi đi chơi đêm thì luôn tìm
vào các quán của mụ Liễu. Ở Vũng Tàu (thời 1952 người ta quen gọi Ià
Cap Saint Jacques hay Ô Cấp-TG) có quán Les Chattes Noir (Những con
mèo cái đen) được dân chơi đặc biệt quan tâm. Bởi nơi đó có một hoa khôi
làng chơi, cô Ánh Hồng!
Và có một tay khách chơi lắm của nhiều tiền, chịu chơi số một, tên gọi lão
Tư Đại. Lão là khách ruột của những con mèo cái, nên hôm đó lão tới quán
sớm và vừa ngồi xuống chiếc bàn quen thuộc thì cô cai gà (tài phán) đã
bước tới đon đả chào:
- Dạ, đại ca vẫn như cũ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.