Chương 21
Tử huyệt
Rời ngôi mộ, cả hai cùng tiến vào rừng. Xuyên qua ánh trăng Weldon
nhận thấy gương mặt cô nàng tái hơn, mắt to hơn, sâu thẳm.
Anh ta bắt đầu nói chuyện, giọng trìu mến.
- Tôi thừa nhận một điều tôi rất mong được nhiều lần gặp cô. Quả thật
cô rất xinh đẹp, ngọt ngào. Một sắc đẹp chết người. Nhưng may mắn thay
tôi bắt đầu thấy được mặt trái của cuộc đời, khoảng sâu thẳm trong tâm
hồn. Đáng lẽ ra tôi sẽ rơi vào cạm bẫy tình yêu của cô, điên dại, say sưa vì
nó. Tôi có thể sẽ xây những đền đài, phá ngục chỉ vì Francesca. Thật là kỳ
diệu, tôi tìm được một bông hoa mỏng manh, dịu dàng, tinh tế. Nó giúp tôi
hoàn toàn vô hại trước sắc đẹp liêu trai của cô. Cô ta đang nằm đó trong
ngôi nhà ở đằng xa kia. Cô có biết cô ta không, Francesca? Hãy trả lời đi!
- Tôi biết. - Francesca đáp lại.
- Nào trước khi bắt đầu câu chuyện, cho tôi biết cô đã từng đối mặt với
cô ta chưa?
- Vâng! Đã từng.
- Và cô ta đã thấy cô?
- Không.
- Cô có thành thật không đấy?
- Vâng! Cô ta đi ngang qua tôi, hoàn toàn không hay biết gì? Còn tôi,
tôi dõi theo cô ta như con chim ưng.
- Tốt. - Weldon tiếp - Như con chim ưng? Tất nhiên cô là con chim
ưng. Thật sự hung dữ, độc ác.
Giọng cô ả đột nhiên cất cao, sắc lạnh:
- Tại sao ông nói toàn những chuyện vớ vẩn vậy. Nếu cần điều gì sao
không đi thẳng vào vấn đề?
- Thật sự là mau lẹ. Nào cô em, có phải cô đã giúp sức giết chết ông
tướng?
- Không. Không hề! - Cô ả la lên.
- Cô không góp phần giết chết ông ta? - Khá ngạc nhiên nhưng
Weldon nhẫn nại.