1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 170

7

Shape of my heart

Cô cứ ngỡ rằng khi anh nhắc đến núi Victoria nghĩa là thật sự muốn dẫn

cô đến đó chơi, nhưng kết quả lại nằm ngoài dự liệu.

Ngày hôm sau Quý Thành Dương đã rời khỏi đó để đi Mỹ.

Có lẽ anh đến đó để tặng cho cuộc đời thạc sỹ của mình một lời từ biệt

hoàn mỹ chăng?

Trước khi rời khỏi New Zealand, các bạn học vừa mua quà kỷ niệm vừa

ca thán rằng, sắp phải rời khỏi đất nước nhìn thấy mặt trời mọc sớm nhất
trên thế giới rồi, chẳng nỡ chút nào… Kỷ Ức nhớ tới buổi tối trong buồng
cầu thang hôm ấy, Quý Thành Dương vừa bế cô vừa trò chuyện, khi nhắc
đến khái niệm này còn đùa rằng: “Hình như, người dân ở rất nhiều nơi đều
thích nói rằng chỗ của mình mới chính là nơi trông thấy mặt trời mọc sớm
nhất.”

Máy bay hạ cánh xuống sân bay thủ đô lúc mười giờ tối, thầy giáo dẫn

đoàn bắt đầu điểm danh và nghiêm khắc yêu cầu từng người bắt buộc phải
theo xe đón của trường, về đến trường mới được giải tán: “Không một ai
được phép tách đoàn trước, biết chưa?” Thầy giáo dặn dò lần cuối.

“Thưa thầy, bọn em biết rồi ạ!” Mọi người lao nhao đáp.

Kỷ Ức trông thấy Vương Hạo Nhiên đứng đằng xa đang huơ tay tạm biệt

mình liền lễ phép đưa tay lên vẫy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.