10 SUY NGHĨ KHÔNG BẰNG 1 HÀNH ĐỘNG - Trang 32

Cô-lôm-bô đang học, ngẫu nhiên đọc được một tác phẩm của Pi-tha-gô-
rát, biết được trái đất hình tròn và ông đã ghi nhớ trong đầu. Sau khi
suy nghĩ và nghiên cứu một thời gian dài ông mạnh dạn đưa ra nhận
định: Nếu như quả đất là hình tròn thì ông có thể chỉ đi một lộ trình rất
ngắn sẽ đến được Ấn Độ. Nhận định này của ông đã bị rất nhiều các giáo
sư đại học, các nhà triết học có tri thức cười nhạo. Bởi vì ông nghĩ đi từ
hướng Tây sẽ đến được Ấn Độ ở hướng Đông. Như vậy không phải là
người ngốc sao? Họ phản bác cho rằng, trái đất không phải là hình tròn
mà là hình vuông. Sau đó còn cảnh báo ông, nếu ông muốn đi thẳng
theo hướng Tây, chiếc thuyền của ông sẽ đến vùng biên của trái đất rồi
biến mất… Như vậy không phải đi vào con đường tự sát sao?

Vậy mà Cô-lôm-bô rất tự tin với suy nghĩ của mình, chỉ tiếc gia cảnh

ông quá nghèo, không có tiền để ông thực hiện lí tưởng mạo hiểm này.
Ông muốn người khác giúp đỡ ông về tiền, giúp ông thành công. Nhưng
phải đợi đến 17 năm sau, lúc đó ông đã hết hy vọng và quyết định không
cố gắng thực hiện “lý tưởng” này nữa. Bởi vì nó đã làm cho ông lo buồn
và thất vọng quá nhiều, làm cho mái tóc xanh của ông đã hoàn toàn
trắng, mặc dù khi đó ông mới 50 tuổi.

Cô-lôm-bô khi đó chỉ muốn vào tu viện Tây Ban Nha sống cuộc đời

còn lại của mình. Cũng đúng lúc đó, Giáo hoàng La Mã đã cầu khẩn
Hoàng hậu Tây Ban Nha I-da-ben-la giúp đỡ Cô-lôm-bô. Giáo hoàng

ng hộ trước 60 đồng cho Cô-lôm-bô, coi như lộ phí. Nhưng ông cảm

thấy quần áo của mình quá rách nát nên đã dùng khoản tiền của Giáo
hoàng để sắm cho mình bộ quần áo mới, mua một con ngựa. Sau đó lên
đường đi gặp Hoàng hậu I-da-ben-la. Hoàng hậu khen ngợi lý tưởng của
ông, đồng ý cung cấp cho ông chiếc thuyền để ông thực hiện công việc
mạo hiểm này. Khó khăn nhất lại là các thủy thủ đều sợ chết, không ai
muốn đi cùng ông. Cô-lôm-bô chạy đến bờ biển nắm chặt tay các thủy
thủ khích lệ lòng dũng cảm. Đầu tiên ông nài nỉ họ, sau đó khuyên bảo
họ, cuối cùng dùng biện pháp đe doạ cưỡng bức họ. Mặt khác lại đề nghị
Nữ hoàng phóng thích tử tội trong tù, hứa sẽ trả tự do cho họ nếu họ
tham gia cuộc mạo hiểm này thành công, tất cả đều được chuẩn bị chu
đáo sẵn sàng cho chuyến thám hiểm.

Tháng 8 năm 1492, Cô-lôm-bô đã dẫn đầu 3 chiếc thuyền bắt đầu

hành trình xuyên thời đại. Chỉ sau mấy ngày đầu của cuộc hành trình đã
có 2 chiếc thuyền bị hỏng, tiếp đó lại rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan
trong bãi tảo biển vài trăm mét. Ông phải đích thân gạt đám tảo biển để
tiếp tục hành trình. Đã 6, 7 ngày lênh đênh trên Đại Tây Dương bao la
rộng lớn mà không hề nhìn thấy bóng dáng của đất liền. Các thủy thủ
đều đã thất vọng. Họ yêu cầu ông phải quay về đất liền nếu không sẽ giết

31

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.