HÀNH ĐỘNG MÃ TẤU SA MẠC
Cuộc Chiến Trên Bộ Trong 100 Tiếng Đồng Hồ
Của Chiến Tranh Vùng Vịnh Lần Thứ Nhất
Sau cuộc chiến trên không kéo dài 38 ngày, 4h
sáng ngày 24-2, quân Mỹ bắt đầu cuộc chiến
trên bộ với tên gọi “Hành động mã tấu sa
mạc”.
Kế hoạch chiến đấu trên bộ của Mỹ được Tướng Sevatzkopuv lập ra trên
nền tảng lý luận về “sự kết hợp giữa chiến đấu trên không và trên bộ” cùng
những kinh nghiệm chỉ huy trong cuộc chiến tại Panama.
Do đó, quân đội các nước đã tập kết trên bộ khoảng 600.000 quân, hơn
6.000 xe bọc thép, 1.600 khẩu đại bác, tên lửa, bố trí 3 tập đoàn tấn công từ
Tây sang Đông dọc theo biên giới Iraq và Kuweit, ngoài ra còn bố trí hơn
30 chiếc tàu chiến dọc bờ biển Kuweit. Sevatzkopuv tuyên bố, khi tấn công
Iraq: “Chúng ta phải có mặt mọi nơi, trên đầu họ, dưới chân họ, bên phải
bên trái, đằng trước đằng sau, phía dưới bên trong, ở tất cả mợi nơi!”.
Sadam bố trí hơn 540.000 quân tại phía Nam Iraq và Kuweit cùng hơn
3.000 xe tăng, 2.800 xe bọc thép, 2.000 khẩu đại bác.
Trước khi chiến dịch trên bộ nổ ra, quân đội các nước đã triển khai thành
công chiến dịch “giương Đông kích Tây”. Họ liên tục tổ chức diễn tập ở
phía Nam biên giới Kuweit, tạo hiện tượng giả là sẽ tấn công vào khu vực
này, khiến quân Iraq tập trung chủ lực phòng ngự ở tuyến phía Nam. Lúc
này, do sự can thiệp bằng vũ khí điện tử của Mỹ, quân Iraq đã mất khả năng
trinh sát, không thể nắm chính xác sơ đồ bố trí quân đội của các nước, nhận
định sai lầm rằng trọng điểm tấn công của quân Mỹ là nhằm vào miền Nam
Kuweit, nên cố thủ ở nơi này. Một ngày trước khi cuộc tấn công ở mặt đất
bùng nổ, quân chủ lực của Mỹ bất ngờ từ miền Nam biên giới Kuweit
chuyển về phía Tây mấy trăm cây số, vu hồi về phía Tây, nơi quân Iraq
phòng ngự yếu. Sau khi xác định chính xác quân Iraq không hay biết gì về