26 TRUYỆN NGẮN SƠN NAM - Trang 175

Bà Cai tổng sáng mắt lên:
- Có lý hơn ông thầy thứ nhứt. Con đỉa nó dài, nó cựa quậy, sanh đẻ ra

đỉa con. Hèn chi trong giấc chiêm bao bà thấy nó dài... như con rắn. Nhưng
xưa nay bà đâu có ra ngoài vườn hoặc ra ngoài ruộng mà bị đĩa chun vô
bụng.

Mụ Hai cười dòn:
- Bà nói nghe chưa xuôi. Con đỉa sống dai lắm. Tụi bất lương đem con

đỉa phơi khô... vài ngày sau đem ngâm xuống nước, nó sống nhăn.
Ông"tiên" còn cho biết: Ðỉa sanh con đẻ cháu bằng trứng và bằng da... tụi
bất lương cắt một khúc da đỉa, đemphơi, tán ra thành bột rồi bỏ vô lu nước.
Bà uống nhằm thứ nước đó. Miếng da đỉa vô bao tử, nở ra, trở thành đỉa
mẹ. Rồi da của đỉa mẹ sanh ra đỉa con.

Lý thuyết ấy hơi khó tin nhưng bà cai tổng cố gắng dung nạp, như kẻ

chết đuối ngoài biển khơi, tình cờ vớ được một cái phao nhỏ xíu, một thứ
phao không phải là phao, vì bản thân của nó cũng sắp chìm.

Nhưng thà có còn hơn không! Ðêm ấy, bà cai tổng uống liều thuốc thứ

nhì với thái độ gượng gạo... để đi tới kết quả là nghe con vật gì cấu cào
trong bụng nhưng chẳng bao giờ thấy nó bị tống ra. Bà nằm thiêm thiếp,
trong giấc mơ kinh khủng lại thấy con rắn nhỏ màu vàng hiện về. Rắn ta
níu đầu níu đuôi vào góc giường như giăng võng rồi xé tét cho bụng nứt
ra... Hàng chục con rắn nhỏ nhảy xuống mền, chui vào bụng bà. Rắn ấy
càng ngày càng to dần, trở thành hàng chục con rắn mẹ, mỗi con rắn mẹ lại
đẻ hàng chục rắn con khác. Bà tưởng tượng bầy rắn khổng lồ đang nô đùa,
bò tới lui, le lưỡi, phun hơi độc vào tim, gan, phổi phèo...

Mụ Hai chạy vào:
- Thưa bà...
Bà cai tổng ngừ ngừ như con thú bị thương:
- Chết rồi... Con Hai mầy kiếm dùm bà một ông thầy khác. Bụng của

bà có con rắn, thứ gì nho nhỏ chớ đâu phải miếng da trâu hay con đỉa...
Phải kiếm ông thầy biết"mở thư" .

Mụ Hai sực nhớ lời căn dặn của thầy Ngọc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.