27 BÀI HỌC TỰ CỔ VŨ BẢN THÂN - Trang 120

- Ôi! - Văn Long giật mình nhớ ra mình đang luộc trứng, lập tức

đứng phắt khỏi ghế, ném bộ cờ tung tóe rồi chạy nhanh vào bếp như
một cơn gió.

Khói bay mù mịt trong bếp, nước trong nồi đã cạn từ lâu, trứng cũng

cháy thành màu đen.

- Văn Long, con quên tắt bếp sao? Con… con đúng là… cái đuôi! - Bị

đám khói trong bếp làm cho một phen hốt hoảng, mẹ Văn Long giận dữ
nói.

Món trứng luộc không thể ăn được nữa, cả nhà đành ôm bụng đói đi

làm, đi học. Người khổ sở nhất chính là Văn Long, cậu không những
phải ôm bụng đói mà còn bị mẹ gọi là “có đuôi”.

Văn Long giận dỗi đi tới trường, tiết đầu tiên là tiết toán, cũng là tiết

trả bài kiểm tra lần trước.

Thầy giáo dạy toán bước vào lớp, mặt rất tức giận, ánh mắt đảo

quanh lớp một vòng, cuối cùng dừng lại ở chỗ Văn Long. Văn Long dự
cảm có điều gì bất thường.

Quả nhiên, thầy dạy toán đặt bài kiểm tra của Văn Long lên bàn,

giận dữ gọi:

- Văn Long.

Văn Long liếc nhanh một cái, trong lòng thầm kêu khổ:

- Ôi lại bị điểm kém rồi!

- Em làm gì thế hả? Đề bài có hai câu hỏi mà sao em chỉ trả lời một

câu? Đã viết công thức ra mà sao không viết đáp án? Em làm việc gì
cũng để lại một cái đuôi như thế sao?

- Lại là cái đuôi… - Văn Long bất giác xoa xoa mông, nói nhỏ: - Em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.