27 BÀI HỌC TỰ CỔ VŨ BẢN THÂN - Trang 29

Nhìn kìa! Hà Dương đang nín thở, chăm chú nhìn theo một con cá,

nhẹ nhàng lại gần nó, sau đó nhanh nhẹn giơ hai tay ra bắt, một lúc lâu
sau mới chịu buông tay! Hả! Lòng bàn tay chẳng có gì cả.

Văn Long cũng ngồi không yên, cậu cũng theo dõi một con cá, rồi

thoắt cái lấy hai tay vồ lấy nó, không ngờ, con cá vẫn chạy thoát.

- Bắt thế này thì bao giờ mới được một con? - Văn Long nghĩ bụng.

Cậu nhìn ra xung quanh, mọi người chẳng ai dám thở mạnh, tất cả thận
trọng di chuyển trong nước, nhưng vẫn chưa bắt được con cá nào. Phải
một lúc lâu, nhóm của Trúc Giang mới bắt được hai con cá bé xíu.

- Không ổn rồi! Chúng ta phải nghĩ cách khác thì mới có thể bắt được

cá. - Văn Long nhìn ra xung quanh. - Ha ha! Có rồi.

- Không yên tĩnh được thì mình làm ngược lại: thật ồn ào. - Cậu ghé

tai nói với Thế Hùng, Văn Chương và Nhất Đạt. Bốn cậu bạn cùng cười
lớn rồi vỗ tay. Ha ha! Không tin là lần này họ không bắt được cá.

Bốn bạn nhỏ đi ra giữa đầm, cúi xuống ra sức đào, đào thành một cái

hố sâu, sau đó bốn bạn cùng lùi về bốn góc, Nhất Đạt hát lớn, Văn Long
ra sức giậm chân, Văn Chương thì vừa hát vừa nhảy…

Nghe thấy tiếng huyên náo, tất cả mọi người cùng ngẩng đầu lên,

không hiểu nhóm Văn Long đang làm gì thế nhỉ? Cô Vân đứng trên bờ
càng sốt ruột hơn, ra sức ra hiệu cho nhóm của Văn Long yên lặng.

Nhóm Văn Long không để tâm đến sự nhắc nhở của cô Vân, vẫn vừa

hát vừa nhảy, rất ồn ào. Cuối cùng cô Vân không nhịn nổi sự tức giận,
bèn tiến lại gần.

- Các em làm gì thế? Cá bị các em dọa chạy hết rồi, còn đâu mà bắt

nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.