365 TRUYỆN KỂ HẰNG ĐÊM - Trang 100

Đợi mãi chẳng thấy ai đến, Dúi con bực bội nói: “Hừ, người nên

tới mãi vẫn chưa chịu tới!”

Thỏ trắng nghe thấy vậy liền tức giận nghĩ: “Thì ra người mà

Dúi con mong chờ không phải là mình! Mình nên về thôi!” Dúi
thấy Thỏ trắng bỏ về liền vội vàng nói: “Kìa, bạn Thỏ trắng,
đừng về!” Nhưng Thỏ trắng không thèm để ý đến lời nó.

Đúng lúc đó, Sơn dương, Vẹt xanh và Sóc con cũng đến nhà Dúi

con. Dúi con không giữ được Thỏ trắng ở lại nên cảm thấy rất
buồn bã, nó nhăn nhó giơ hai tay lên nói: “Ôi, người không nên đi
lại đi mất rồi!”

A! Nghe thấy lời của Dúi con, Sơn Dương, Sóc con và Vẹt xanh

đều kinh ngạc ngây người ra, chúng nhìn nhau, nghĩ thầm: “Thì ra
chúng ta đều là những người nên về!” Thế là chúng lặng lẽ rời
khỏi nhà Dúi con, không thèm chào một câu.

Vậy là chỉ còn lại một mình Dúi con ở trong nhà. Thức ăn bày trên

bàn đã nguội hết cả rồi, món nào cũng còn nguyên xi, không ai
buồn động đũa, thật là tội nghiệp cho Dúi con!

Sưu tầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.