365 TRUYỆN KỂ HẰNG ĐÊM - Trang 172

một, hai con chim mới vào đàn. Hàng ngày, Mai Lan Phương dậy từ
sớm, cho chim bồ câu ăn, uống nước, sau đó bắt đầu huấn
luyện chúng.

Đầu tiên, Mai Lan Phương sẽ thả vài

chú chim có khả năng bay tốt ra trước,
sau đó là nhóm thứ hai, thứ ba… Mỗi khi
chim bồ câu bay gần, bay xa, cậu đều
nhìn theo chúng, vậy là đôi mắt có thể
được mở to hơn, hai con ngươi chuyển
động linh hoạt hơn, hơn nữa lại có thể
nhìn xa hơn nhiều. Một thời gian dài
kiên trì luyện tập, căn bệnh sụp mí mắt
của Mai Lan Phương đã khỏi, khi ra gió

không còn chảy nước mắt nữa và hai con ngươi cũng trở nên sinh
động, có hồn hơn.

Khi biểu diễn, mọi người đều nhận xét là đôi mắt của Mai Lan

Phương rất có thần, ngay cả những người ngồi ở hàng ghế sau
cùng cũng có thể nhận thấy ánh mắt của Mai Lan Phương đang
nhìn về phía họ. Việc nuôi chim bồ câu không những có thể giúp
cậu luyện mắt mà còn giúp cậu rèn luyện thể lực nữa. Ngày nào cũng
vẫy cờ khiến hai cánh tay, lưng và chân của Mai Lan Phương trở nên
mềm mại, uyển chuyển hơn.

Chính nhờ những lợi thế đó mà Mai Lan Phương mới dễ dàng

thực hiện bài múa kiếm trong vở Bá Vương biệt Cơ và màn múa lụa
đỏ trong vở Thiên nữ tản hoa. Ngày nào cũng thức dậy sớm, hít thở
không khí trong lành khiến cho phổi của Mai Lan Phương hoạt động
tốt hơn. Nhờ những lợi thế đó mà Mai Lan Phương đã đặt được
nền móng cho trường phái nghệ thuật Mai Phái nổi tiếng sau này.

Sưu tầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.