5 GIỜ 25 PHÚT - Trang 15

- Tôi thì cho là trò nhảm nhí - thiếu tá Burnaby khẳng định.

Cô Violette vội nói:

- Nhưng là một trò chơi hết sức thú vị. Không ai buộc phải tin... Chơi

cho vui ấy mà. Còn ông thì thế nào, thưa ông Duke?

- Tôi thì sao cũng được.

- Vậy ta tắt hết đèn đi, rồi khiêng một cài bàn ra đây. Không phải bàn

ấy đâu, thưa mẹ... Bàn ấy nặng quá, không thích hợp.

Người ta khiêng ở phòng bên cạnh sang một chiếc bàn nhỏ đánh véc

ni bóng loáng, đặt trước lò sưởi. Mọi người ngồi vào xung quanh. Phòng
khách tối om, chỉ còn ánh lửa trong lò sưởi hắt lên.

Thiếu tá Burnaby ngồi giữa phu nhân Willett và cô Violette. Đối diện

với cô gái là anh chàng Garfield.

Trên môi viên thiếu tá nở một nụ cười giễu cợt. "Thời mình còn trẻ,

người ta chơi trò đoán vật trao tay", ông thầm nghĩ và nhớ lại cô gái tóc
vàng ông đã nhân lúc chơi, nắm bàn tay cô dưới gầm bàn. Trò chơi đoán
vật trao tay kia thú vị hơn trò chơi này nhiều.

Mọi người im lặng lắng nghe. Chỉ có những tiếng cười khúc khích rất

khẽ.

- Xem chừng không có hồn nào đang đi ngang qua đây.

- Im, rồi sẽ có!

- Đề nghị không ai nói gì nữa.

- Sao lâu thế này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.