7 NGÀY ÂN ÁI - Trang 1799

Úc Noãn Tâm thực sự không hiểu nổi cách nghĩ của bà ta. Từgiọng điệu cố
chấp của bà ta, Úc Noãn Tâm biết bà ta đã rơi vào cái lưới màmình giăng
ra, không thể thoát được.

Trong mắt Thẩm Diên lộ ra vẻ đau thương rất rõ ràng, cảmgiác đau thương
này dâng lên cứ như là thủy triều vậy.

"Đúng vậy, bọn họ đã không còn trên đời này nữa, nhấtlà Hoắc Uyên. Tôi
vẫn luôn nghĩ rằng nếu có một ngày tôi thực sự trở thành HoắcGiai Ý thì
nhất định sẽ đi tìm ông ấy, để ông ấy hiểu rằng tôi mới là người yêuông ấy
nhất trên đời này. Đáng tiếc, đã không có cơ hội nữa."

Lời của bà ta bỗng nghẹn lại, giống như là có một bàn tayđang bóp cổ bà ta
vậy. Ngừng một chút lại nói tiếp.

"Nhưng tôi vẫn phải tiếp tục làm như vậy, đáng tiếc lànốt ruồi son của tôi
lại mãi mãi bán đứng tôi, bất luận là làm cách nào cũngkhông thể xóa
được."

Úc Noãn Tâm không biết nói gì. May mà nốt ruồi son này vẫncòn, nếu
không Thẩm Diên sẽ lấy giả làm thật rồi. Ánh mắt nàng nhìn vào gương
mặtThẩm Diên, cuối cùng nàng đã hiểu tại sao ảnh chụp năm đó và người
thật có khácnhau là vì nhiều năm nay Thẩm Diên đã phẫu thuật thêm không
ít lần mới có thểgiữ được dung mạo như Hoắc Giai Ý.

Nghĩ đến đây, tự nhiên Úc Noãn Tâm bỗng thấy rùng mình.

Không khí có chút bi thương không nói nên lời. Im lặng mộtlúc lâu, Hoắc
Thiên Kình bỗng mở miệng hỏi một vấn đề kì lạ.

"Tả Lăng Thần có phải là con của bà không?"

Tim Úc Noãn Tâm đập thình thịch, ngạc nhiên mà nhìn HoắcThiên Kình,
lập tức hiểu được cái gì mà quay đầu nhìn Thẩm Diên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.