7 NGÀY ÂN ÁI - Trang 55

"Noãn Tâm, mỹ nhân của ta ơi… Đương nhiên phải là ta, nếukhông phải ta
thì em tưởng là ai?" Ngoài cửa, một người đàn ông lảo đảoxông vào, không
phải ai khác, lão chính là nhà đầu tư luôn thủy chung nhung nhớmãi không
quên nàng.

Miệng lão đầy mùi rượu, nhìn thấy tấm thân của Úc Noãn Tâmchỉ có mỗi
cái áo ngủ, hai mắt lập tức loé sáng lên.

"Ông đi ra ngoài!" Úc Noãn Tâm kinh hãi đẩy ông tara, muốn đóng cửa lại,
chỉ có điều sức lực của nàng sao có thể bằng đàn ông.

"Ta đã tới, không chiếm được mỹ nhân như ta mong muốnthì làm sao có
thể đi được chứ? Thật là một cô gái đơn thuần… Nhưng mà, là nhưthế này,
ta mới càng nhớ mãi không quên!" Cổ tiên sinh một tay ôm lấynàng, tay
kia thì đóng cửa mạnh một cái.

"Buông ra!" Úc Noãn Tâm toàn thân run rẩy, cố sứcđẩy hắn ra.

"Ha ha, tiểu mỹ nhân, cô còn chưa nghĩ thông suốt sao?Ta nói cho cô biết,
ngày hôm nay cô chịu thì chịu, còn không chịu thì cũng phảichịu…" Cổ
tiên sinh nói xong, liền đẩy mạnh nàng ngã xuống ghế sô pha, ngaysau đó,
thân thể nặng nề liền đè thẳng xuống phía dưới.

"Đừng…"

Úc Noãn Tâm bị lão đè, suýt chút nữa là không thở nổi, nàngcố sức tựa đầu
xoay sang một bên, mùi rượu của gã đàn ông phả vào gáy của nàng,khiến
cho sự phản cảm và phản kháng của nàng ngày càng lớn hơn nữa.

"Cổ tiên sinh, ông say rồi! Buông ra!" Nàng lớn tiếngkêu lên, sợ hãi tự
dưng bộc phát.

"Noãn Tâm, biết ta nhớ em lắm không? Sau lần đầu tiênnhìn thấy em …"
Cổ Tiên Sinh kiềm chế hai tay của nàng, gặm cắn chiếc cổtrắng như tuyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.