7 THÓI QUEN TẠO GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC - Trang 259

Tôi đã trải qua rất nhiều cuộc đấu tranh nội tâm, bỏ nhiều

thời gian để cố gắng làm cho anh ta hài lòng. Thậm chí tôi còn
đi tới phòng cấp cứu của bệnh viện, yêu cầu họ cho tôi nhập
viện. Khi họ hỏi vì sao, tôi trả lời: “Tôi đã nghĩ ra một giải pháp
cho những rắc rối đang gặp phải, và giải pháp này làm tôi thấy
sợ hãi”.

Họ nói: “Ý của cô là gì?”

Tôi cho biết: "Tôi vừa nảy ra một ý định là sẽ bắn vào từng

đứa con tôi khi chúng đi học về và sau đó sẽ quay sang bắn
chính mình, vì cuộc đời này đúng là không thể chịu đựng nổi
được nữa”. Vào lúc đó tôi nghĩ, thế giới quả là một nơi rộng lớn
và xấu xa, cách tốt nhất tôi có thể làm cho các con mình là đưa
chúng cùng đi với tôi. Ý định đó thật quỷ quái. May mắn là tôi
đã đủ tỉnh táo để dứt mình ra khỏi ý nghĩ kỳ quặc, đi tới bệnh
viện và nói: “Làm ơn hãy giúp tôi”.

Tôi đã không định bắn vào anh ta, mà chỉ nghĩ là bắn tôi.

Luôn luôn chỉ là tôi.

Cuối cùng, người phụ nữ ấy đã có được sự chủ động và

can đảm khi nhận ra đó là vấn đề của chồng cô. Cô hoàn thành
việc lấy bằng đại học, đưa gia đình tới một nơi ở mới, và tạo
dựng một cuộc sống mới - không có “Steve”. Nhưng hãy nhìn
lại kết quả của những năm qua, khi mà thái độ của cô thường
là “tôi thua, anh thắng”, cô đã quá phụ thuộc vào chồng cô,
một kẻ với tư tưởng gia trưởng và vô trách nhiệm.

Đối với hầu hết mọi người, hành xử thua-thắng là thái độ

chứng tỏ “Tôi là kẻ tử vì đạo. Hãy tiến lên nào, giẫm lên tôi đây
này. Hãy dùng tôi làm đường đi. Mọi người khác đều làm như
vậy”. Nhưng hậu quả của thái độ này là gì? Liệu cách hành xử
như thế có thể tạo dựng nên một mối quan hệ lâu dài, đẹp đẽ
trong sự tin tưởng và yêu thương hay không?

THÓI QUEN THỨ TƯ: TƯ DUY CÙNG THẮNG • 2 5 9

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.