7 THÓI QUEN TẠO GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC - Trang 420

Rồi đột nhiên có người bật cười, và mọi người cười theo.

Chúng tôi cười nhiều tới mức không thể ngừng lại được. Chúng
tôi đã hỏi dân địa phương đường đi tới công viên giải trí gần
nhất. Anh ấy chỉ đường, và chúng tôi tới đó để vui đùa.

Thời gian còn lại của chuyến đi, chúng tôi đi thăm một số

di tích lịch sử thú vị, nhưng ở mỗi nơi chúng tôi lại phải tìm
công viên giải trí gần đó. Khi quay về nhà, chúng tôi có ấn
tượng nhiều đối với những công viên giải trí của nước Mỹ hơn
là những di tích lịch sử. Trong toàn bộ hành trình, chỉ có duy
nhất một buổi sáng chúng tôi họp mặt gia đình mà lẽ ra phải
làm mỗi ngày. Dù vậy, chúng tôi đã có một khoảng thời gian
tuyệt vời không bao giờ quên. Chúng tôi đã được làm mới – về
thể chất, xã hội, và ít ra cũng có một chút trí tuệ.

Tôi và Sandra lấy làm ngạc nhiên, cho dù máy điều hòa

hỏng, vỏ xe thủng, muỗi đốt, quần áo bị bỏ quên, tranh cãi về
việc ai ngồi ở đâu và chúng tôi sẽ làm gì, khởi hành muộn, và
vô số những rắc rối khác, nhưng những lúc bên nhau thế này
vẫn là dịp mà mọi thành viên trong gia đình nhớ nhất và
thường xuyên bàn luận đến.

Jenny (con gái tôi):

Tôi nhớ có một lần bố quyết định sẽ đưa tôi và đứa em trai

đi cắm trại. Gia đình tôi chưa bao giờ đi cắm trại cả, nhưng bố
quyết tâm sẽ tổ chức đâu ra đó.

Nhưng mọi thứ hoàn toàn đổ bể. Chúng tôi lỡ tay làm cháy

thức ăn bữa tối, trời đổ mưa suốt đêm, chiếc lều đổ sụp xuống
và túi ngủ của chúng tôi sũng nước. Bố thức dậy vào khoảng 2
giờ sáng, chúng tôi thu dọn đồ đạc và đi về nhà.

Hôm sau chúng tôi cứ cười mãi về kỷ niệm “đau khổ” đó.

Cho dù chuyến đi không thành công, nhưng nó tạo ý thức về sự
gắn bó lẫn nhau. Chúng tôi đã cùng nhau trải qua khó khăn,
có chung một kỷ niệm để sau này nhớ lại.

4 2 0 • 7 THÓI QUEN TẠO GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.