hiện sự tĩnh tâm (thông qua hình thức cầu nguyện). Lúc nhỏ,
tôi không hiểu tại sao việc đó quan trọng. Hầu như ai trong
chúng ta, khi còn nhỏ, cũng đều chán ngán cái việc lúc nào
cũng phải ở bên nhau.
Nhưng khi lớn lên, tôi bắt đầu nhận ra: sự gắn bó trong một
gia đình sâu sắc hơn nhiều so với việc bù khú với bạn bè. Chúng
tôi có những giá trị và mục tiêu chung. Chúng tôi dựa vào nhau
để tìm ra giải pháp. Chúng tôi biết mình tin vào điều gì. Và “tĩnh
tâm” không chỉ là việc ở bên nhau mỗi tuần một lần, trong sự
tôn trọng lẫn nhau. Đó là một quá trình giáo dục. Chúng tôi học
lắng nghe. Chúng tôi lắng nghe cha mẹ giảng giải điều gì đúng,
điều gì sai. Cha mẹ lắng nghe con cái bộc lộ sự bất đồng, sau đó
giúp con cái tự tìm ra giải pháp. Trong những buổi tĩnh tâm,
chúng tôi được học về sự trung thực. Chúng tôi cùng nhau cầu
nguyện vào mỗi buổi tối. Tôi nhận ra mình đã học được rất
nhiều điều từ việc lắng nghe, gắn kết mọi người lại với nhau.
Trong những trường hợp khẩn cấp, chúng tôi tìm được sự
đoàn kết nhờ biết tĩnh tâm. Tôi còn nhớ lần bà tôi phải nhập
viện vì bị ung thư. Một cú điện thoại báo cho toàn bộ gia đình –
cô dì chú bác và các anh chị em. Tất cả chúng tôi có mặt tại bệnh
viện và cùng cầu nguyện cho bà. Khi bà mất, cho dù có những
giọt nước mắt và nỗi buồn, tang lễ ấy đã gắn kết mọi người, tăng
thêm sức mạnh cho mỗi người. Từ việc này, tôi hiểu ra và trân
trọng vòng quay sinh tử của cuộc đời. Nhờ có chung niềm tin,
giá trị của cuộc sống càng thêm ý nghĩa đối với chúng tôi.
George Gallup cho biết có đến 95% người Mỹ tin vào sự
tồn tại của một sức mạnh siêu nhiên. Bản nghiên cứu cũng chỉ
ra: cùng nhau tĩnh tâm là một trong những đặc điểm chính của
những gia đình hạnh phúc. Nó tạo ra sự đoàn kết, thấu hiểu lẫn
nhau.
Ngoài ra, bản nghiên cứu còn cho biết, sự đồng thuận về
mặt tâm linh là một nhân tố quan trọng đối với sức khỏe về thể
4 3 2 • 7 THÓI QUEN TẠO GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC