999 LÁ THƯ GỬI CHO CHÍNH MÌNH - Trang 116

Bức thư thứ 491 - 500

491. Người vô duyên với bạn, bạn có nói với người ta nhiều thế
nào cũng dư thừa. Người hữu duyên với bạn, sự tồn tại của bạn là
để đánh thức mọi cảm giác của người ấy.

492. Cả đời không kết hôn thật sự đáng sợ, nhưng đáng sợ hơn
là, có người cả đời sống trong hôn nhân nhưng chưa từng có
được tình yêu.

493. Bất kỳ người nào rời xa bạn đều không phải quyết định đột
nhiên. Lòng người dần trở nên lạnh nhạt, lá cây từ từ vàng úa,
câu chuyện chậm chạp viết tới hồi kết. Còn tình yêu, là vì thất
vọng chất chứa quá nhiều nên mới dần tàn lụi.

494. Ðiều đáng sợ nhất là một người con gái tự coi mình như
một món quà, đóng gói theo phương thức thịnh hành nhất,
phỏng đoán sở thích của đối phương để thay đổi, sau đó mang
đến trước cửa, mong chờ đối phương trân trọng. Bạn nhất định
phải hiểu rằng, bạn không phải món quà, làm chính mình mới là
quan trọng nhất.

495. Cố gắng kiếm tiền không phải vì ham tiền. Chỉ là để đời này
không muốn vì tiền mà buộc phải ở bên hay rời xa ai! Nếu hỏi,
giữa tình yêu và bánh mì tôi chọn cái nào, tôi sẽ nói: "Anh cho tôi
tình yêu là đủ, còn bánh mì tôi tự mua được."

496. Người yêu phù hợp với bạn nhất không phải trời sinh ra đã
hợp. Người mà bạn yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, chưa chắc sẽ có
thể chung sống hòa hợp. Người chung sống hòa hợp được chưa
chắc đã một lòng chung thủy. Người yêu thực sự phù hợp kỳ thực
đều phải trải qua sự mài giũa. Tôi thay đổi một chút, anh thay đổi
một ít, tuy mọi người đều mất đi đôi phần cái tôi cá nhân, nhưng
có thể trở thành một cặp ăn ý. Yêu và chung sống là hai chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.