Bức thư thứ 161 - 170
161. Ðừng sắp xếp cuộc sống quá kín kẽ, đừng lên kế hoạch cuộc
đời quá chặt chẽ. Dù bạn làm gì đều phải cho bản thân chút
không gian để có thể ung dung xoay người. Dành chút lợi ích cho
người khác, nhường một lối để người khác đi, cho bản thân chút
thời gian suy nghĩ. Bất cứ lúc nào cũng phải nhớ giữ cho cuộc đời
mình một khoảng trống.
162. Cuộc đời là của riêng bạn, đừng sống vì ánh mắt và miệng
lưỡi người khác. Không phải tất cả mọi lời đều cần người khác
hiểu, không phải mọi lựa chọn đều cần người khác ủng hộ.
163. Quá kỳ vọng bạn sẽ thua, tình cảm bỏ ra quá nhiều bạn sẽ
mệt, một mình đợi quá lâu bạn sẽ đau. Hãy nhớ, trong cuộc sống
không có cánh cửa nào không thể bước qua, trong sinh mệnh
không người nào không thể rời xa. Nếu bạn không được trân
trọng, vậy cũng chẳng sao, hãy học cách quay người một cách rực
rỡ.
164. Ðừng bao giờ sợ trở thành chính mình. Hãy nhớ, bản gốc
luôn có giá trị hơn bản nhái.
165. Thứ đáng giá, cần phải bỏ ra thật nhiều cố gắng để nắm bắt
được; thứ không đáng, đến nghĩ thôi cũng chẳng muốn. Hãy làm
một cô gái bình đạm, có sở thích, có nguyên tắc và tín ngưỡng
của riêng mình, không vì cái trước mắt, không nóng vội hấp tấp,
đừng quá quan tâm thiệt hơn, tâm tĩnh lặng như nước, miệng
luôn nở nụ cười. Ổn định an nhàn, học được thấu hiểu từ đó học
được từ bi.
166. Ðừng dùng cách nhìn của cá nhân để yêu cầu người khác,
bình luận một sự việc, lời nói ra phải có chừng mực, khóc than
cũng cần có mức độ. Thiên hạ không ai hoàn mỹ, ánh mắt là
thước đo, nhìn người phải nhìn mình trước; trái tim là một cán