999 LÁ THƯ GỬI CHO CHÍNH MÌNH - Trang 57

Bức thư thứ 219 - 230

219. Trưởng thành, thực ra chính là quá trình không ngừng từ
biệt và buông bỏ, những gì chúng ta đạt được đều phải đánh đổi
bằng một giá nào đó. Nhưng cũng chỉ khi hiểu được buông bỏ,
chúng ta mới có thể nắm trong tay những điều quan trọng đối
với bản thân.

220. Có lúc, chúng ta thực sự phải cảm ơn người từng bằng lòng
từ bỏ tất cả, nhưng lại bỏ cuộc giữa chừng. Chính vì sự ra đi đó
của họ, mới khiến chúng ta có cơ hội kịp nhìn nhận lại bản thân,
mới có thể càng hiểu bản thân nên kiên trì nắm giữ điều gì, nên
lấy điều gì làm trọng tâm của cuộc đời.

221. Trong đau khổ chúng ta học cách trân trọng ước mơ của
mình, hướng đến nó để lần nữa xuất phát, khi hạnh phúc đến từ
niềm tin của bản thân chứ không phải bất kỳ lời hứa hẹn hay
khen ngợi nào của người khác, thì niềm hạnh phúc đó mới có thể
dài lâu và bền vững.

222. Ðau khổ vốn là một phần của cuộc sống, cho dù cắn chặt
răng, bạn cũng phải học cách điềm nhiên tiếp nhận mọi chuyện,
rồi tiếp tục tiến bước. Ðến một ngày, sau bao quanh co khúc
khuỷu cuối cùng cũng đặt chân đến nơi mình muốn đến, bạn
mới phát hiện rằng, thì ra tất cả những gì trải qua đều cần thiết,
thiếu một bước cũng không làm nên được bạn của ngày hôm nay.
Và lúc này, bạn chắc chắn sẽ nghiêng mình cảm tạ những năm
tháng đó, số phận đã trao cho bạn tất cả những khó khăn thử
thách.

223. Cái gọi là trưởng thành chính là, bạn phải quen với sự nóng
lạnh thất thường và dần dần rời xa của bất kỳ ai.

224. Những con thiêu thân không trải qua thử thách đau đớn sẽ
vô cùng yếu đuối. Ðời người không có đau khổ sẽ không chịu nổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.