ÁC BÁ - Trang 2672

Lão già mặc quân phục hải quân cười, có chút cam chị nói:

- Mình làm sao có thể tĩnh tâm cho được kia chứ? Mới từ chỗ quân đội rút
ra điều đi một bộ phận tinh anh cho tên tiểu tử kia, bây giờ gây ra động tĩnh
lớn như vậy. Tôi nghĩ mấy lão kia chắc sẽ không ngồi nhìn không thèm
quan tâm tới.

Ông già mặc quân phục màu lục thở dài:

- Cục diện tốt nhất là tên tiểu tử kia đừng có lộ mặt ra, nhưng vẫn khống
chế được thế giới ngầm phương bắc.

- Có thể sao? Bây giờ mọi việc đã diễn ra rõ ràng như vậy, mặc dù đã nghĩ
nát cả óc cũng nghĩ không ra được.

- Ái dà... đáng tiếc.

Một mảng xanh biếc trên thảo nguyên gần biên giới Tân Cương giáp ranh
với Nội Mông Cổ, một bà lão tóc trắng như cước ngồi ở trước lều vải, nghe
đứa con trai mái tóc cũng đã bạc trắng giống như mình nói xong mọi việc
đã xảy ra, đầu lông mày nhíu sát lại với nhau.

- Vốn tưởng rằng giao phương bắc cho tên tiểu tử kia sẽ sống yên ổn bốn
mươi năm, ai ngờ được bây giờ đã xảy ra vấn đề.

Bà lão thở dài:

- Bây giờ ngẫm lại, ở Đông Bắc khi ta cố ý từng bước một kéo hắn lên vị trí
này, có phải là hại hắn hay không?

Bà lão này chính là Đoan Mộc Tú.

Hách Liên Xuân Mộ ngồi ở trên cỏ trước mặt bà, nói lời an ủi bà:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.