ÁC BÁ - Trang 2679

Thầy thuốc nghĩ ngợi, cuối cùng vẫn không có báo động mà là quay về
phòng giải phẫu. Thanh niên tóc ngắn buông y tá xuống, sau đó ghé sát bên
lỗ tai của cô ta nói:

- Lá gan nhỏ xíu, mông đít không lớn. Ái chà, sinh đẻ không tốt.

Đến bên mép giường, hắn nắm lấy tay Tôn Văn Văn thanh âm mềm mại
nói:

- Anh đã trở về!

Tôn Văn Văn lặng lẽ gật đầu, có giọt nước mắt chảy ra từ trong khóe mắt.
Nàng rốt cuộc đợi được hắn trở về rồi, một chút cũng không muộn màng.
Người thanh niên này, đương nhiên chính là Lâm Cường mất tích đã bảy
tháng nay.

- Em biết rõ, anh sẽ đến chăm sóc em.

Tôn Văn Văn nước mắt chảy ra thành dòng nói. Lâm Cường giơ tay lau
sạch nước mắt của nàng, nhẹ nhàng hôn lên trán của nàng:

- Anh biết, anh chưa bao giờ khiến cho em thất vọng.

Một giờ sau, một tiếng con nít khóc rõ to vang lên, một đứa vé gái nặng hai
ký tám được sinh ra.

Một tháng sau, cũng ở trong phòng sinh đó, một đứa bé trắng trẻo mập mạp
nặng ba ký hai ra đời. Bọn chúng, đều họ Lâm.

Ban đêm ở Hàng Châu xanh mát mà thư giãn, thoải mái, bên cạnh Hồ Tây,
đã không còn bóng dáng du khách. Ở bên hồ, loáng thoáng trong bóng tối
có thể nhìn thấy hai người rúc vào nhau, ngồi ở bên bờ hồ nhìn mặt nước
hồ bình lặng.

- Tây Hồ thật tốt, cảnh sắc quả nhiên không tầm thường a.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.