ÁC BÁ - Trang 375

- Thưa sư phụ, đã mang đến rồi.

Nói xong thì cẩn thận nâng một vật từ trong chiếc túi đằng sau ra, hết sức
trịnh trọng giao vào tay Ngô lão gia tử. Ngô lão gia tử tiện tay nhận lấy, kẹp
vào dưới nách rồi xoay người rời đi.

- Trước tiên con vào nhà đợi một lát, ta đi nấu thuốc đã, Ái chà...thằng nhóc
kia đã lãng phí một cây hà thủ ô ngàn năm, không biết cây nhân sâm ngàn
năm này có bị hắn lãng phí không nữa.

Nhìn theo bóng lưng của lão già đang còng xuống, sắc mặt của Tào Phá
Địch cung kính, chỉ là đứng trong sân nhưng không có đi vào.

Chu Bách Tước ổn định tâm trạng một chút, tay run rẩy, cử động nửa thân
thể không được thoải mái, muốn nói cái gì đó nhưng lại không biết mở
miệng thế nào. Đột nhiên nhớ ra gì đó, chạy đi tìm hai cái ghế nhỏ, đưa cho
Tào Phá Địch một cái, sau đó chính mình ngồi xuống, Tào Phá Địch cười
cười, nhận ghế rồi ngồi xuống theo Chu Bách Tước.

- Anh...

Tào Phá Địch cười nói:

- Tôi là Tào Phá Địch, cực kì chính xác đấy.

Sắc mặt của Chu Bách Tước đỏ lên, lại có chút nhăn nhó.

- Trong truyền thuyết...

Tào Phá Địch:

- Tôi không chết.

- À...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.