ÁC BÁ - Trang 414

Bảo vệ cúi đầu khom lưng nói:

- Anh trai tôi sai rồi, ngài tạm tha cho tôi một lần này nha.

Trung uý cười nói:

- Khó mà làm được, tôi tha cho anh, ai tha cho tôi. Việc hôm nay không
giải quyết không được rồi, thượng cấp của tôi có huân chương chiến công
do nhà nước trao tặng muốn cởi quân phục của tôi, bảo tôi cút về nhà làm
ruộng. Anh nói tôi một người thành phô ngay cả một con gà ruộng vườn
đều không có, tôi trồng xuống đất cọng lông à? Cho nên anh vẫn nên đối
mặt thôi người anh em à, hoặc là làm tôi ngã, hoặc là để tôi làm hết sức
thành thật!

Bảo vệ lo sợ, vừa xoay người muốn chạy đã nhìn thấy mười mấy cây súng
bán tự động gần như cùng một lúc giơ lên, chốt bảo hiểm kéo ra. Bảo vệ
này xem chừng là trời không có lối, đất không có đường, liều mạng thì liều
mạng thôi. Rất đáng thất vọng trước đó đã tiểu luôn trong quần, sau đó cả
mặt giận dỗi đau thương xông lên dùng một bộ quyền pháp con rùa đen.

Vừa mới bắt đầu đánh nhau, trưởng cục công an đã đích thân mang người
chạy đến hiện trường, quản lý hồ bơi giống như cháu nội đi ra nghênh đón,
vừa quẹt nước mũi, vừa quẹt nước mắt khóc lóc kể lể. Cục trưởng nhìn
trung uý trẻ tuổi trong đại sảnh, lại nhìn sang bọn người già quay xung
quanh một cái bàn nhỏ trên đặt một bình Đại Hồng Bào xem cuộc vui.

Thuận theo đó chậm thật chậm sang, chào hỏi với mấy lão già. Lão già gọi
điện thoại mới vừa nãy khoát tay nói cút đi, đừng làm phiền ông đây xem
đánh võ. Cục trưởng ngay cả nói cũng không dám nói, quay đầu lui về phía
sau. Khi đi được một nửa một ông già vẫy tay nói với ông ta:

- Quay lại! Quay lại!

Cục trưởng đại nhân vội vã hấp tấp chạy trở lại, cúi người hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.