ÁC BÁ - Trang 56

- Chú mua xe cho con, về sau về đây sẽ tiện hơn, coni còn là học sinh,
không cần loại quá tốt, con xem Audi A4 không tồi chứ.

- Lôi Tử thúc, chú cảm thấy con biết lái xe không? Hay thế này đi, nếu chú
thật sự muốn tặng con gì đó, vậy mua xe đạp cho con đi, coi như chú thay
sư phụ con trả tiền công là được rồi. Con bị ông ấy ném cho chú, đúng lúc
hôm đấy là ngày phát tiền lương.

Tiêu Lôi cười ha ha nói:

- Chú đã nói mà, tại sao gấp gáp như vậy mà lại kín đáo đưa con cho chú,
trách không được, được rồi! Chú mua xe đạp cho con, mai con tự mình ra
phố chọn một chiếc đi.

Từ trong âu phục ông lấy ra một cái thẻ đưa cho Cường Tử.

- Trong thẻ có ba vạn, chú cũng không cho con nhiều hơn nữa. Ngày mai
con tự mình ra phố mua đủ đồ mình cần đi, chú không mua giúp con để đỡ
mua nhầm đồ con không thích. Còn lại tiền là tiền sinh hoạt một tháng của
con, sau này một tháng chú cho con một vạn, tiêu cho tiết kiệm, xài hết
không đưa nữa đâu.

Cường Tử hút một hơi thật sâu, dừng một chút nói:

- Lôi Tử thúc, sư phụ con một tháng cho ta năm trăm, chú cũng cho bấy
nhiêu đi, tiền xe đạp coi như tiền lương tháng trước của con, những thứ
khác tính vào tiền tháng này đi.

Tiêu Lôi nhìn Cường Tử, y không nói gì nhưng trong ánh mắt lóe lên một
tia khen ngợi. Trên mặt của ông có nét cười nhàn nhạt, vẻ mặt hiền lành,
ông nhìn Cường Tử như con ruột của chính ông vậy, thằng nhóc này làm
người ta yêu thích mà. Nếu như hắn thật sự cần tiền, về sau một tháng Tiêu
Lôi cho một vạn không đủ cũng cho thêm, nhưng chỉ coi như vì ân tình cứu
mạng, một tên tham tài, không phải là người mà ông sẽ dốc hết sức dạy dỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.