Nguyên bản nàng cũng tính toán sẽ cắn răng ngồi thuyền, hai người
cộng lại là mười tám lượng, nàng có đủ tiền, nhưng khi nghĩ đến sinh hoạt
về sau liền nhẫn nhịn cái xúc động này, bao nhiêu bạc này phải lưu trữ lại
phòng trường hợp khẩn cấp, đến Hội Nguyên phải thuê phòng ở, còn phải
sinh hoạt, nơi nào cũng đều phải cần tiền, chút tiền ấy của nàng đều không
thể lãng phí.
Nhưng nàng cũngbiết được bạc này là Cao đại phu lại giúp đỡ cho,
trong lòng ghi nhớ nhân tình này, nàng cũng không có quá nhiều so đo,
nhân tình về sau luôn có thể trả lại, hiện tại nàng nếu muốn chuyểnđến một
nơi ở mới sao có thể sốngđược mà không có lòng tốt giúp đỡ.
Dọc theo đường đi coi như thuận lợi, ông trời có mắt không có đổ
mưa, xa phu đi chín con đường, biết một ngày đi bao nhiêu dặm đường là
thích hợp, cái nào khách sạn không có hắc nhân, đại khái là Cao đại phu lúc
trước từng có dặn, tính toán một đường ăn ở đều do hắn sắp xếp an bày,
thời điểm cần dùng tiền đều do Trang Thư Tình trả, cũng là không bị tổn
hại gì.
Trang Thư Tình mang một bánh đã ít đi, còn có chút bánh quy, bao
Trịnh Thất ăn ở trọn gói, Trịnh Thất cảm thấy hai tỷ đệ này đối với mình
tối, đương nhiên cũng đối với bọn học tốt hơn vài phần, mặc kệ Trang Thư
Tình hỏi cái gì, chỉ cần hắn biết được đều tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn
(*).
(*):không biết thì sẽ không nói, nếu biết sẽ nói hết toàn bộ.
Đợi khi đến Hội Nguyên Phủ, Trang Thư Tình đối với thế giới này
hiểu biết lại càng sâu thêm rất nhiều, ít nhất tâm trạng không cònxấu như
lúc trước.
Nhờ đệ đệ đi sạp bên cạnh mua chút bánh bột ngô, Trang Thư Tình
nhìn về phía Trịnh Thất, “Phiền toái Trịnh đại thúc nhắn cho Cao đại phu