vẻ quá mức sặc sỡ, nhưng lại được Trang Thư Tình vẽ ra giản lược đến cực
điểm, liếc mắt nhìn lại còn có thể rõ ràng nhìn ra tranh này là cái gì.
Còn có một bức càng đơn giản, lá rụng theo mùa, lá cây bay xuống,
các loại hình dạng, các loại văn đường, bay bổng, Dệt nương nhìn, chỉ cảm
thấy phảng phất như chính mình ở vào trong cảnh vật như vậy, chỉ cần nâng
tay lên, sẽ có lá rụng bay xuống trên tay nàng, nói cho nàng biết, lúc này đã
là cuối mùa thu.
Đắn đo suy nghĩ.
Nhìn tới tới lui lui vài lần sau, Dệt nương nghĩ.
”Ta thích nhất trương lá rụng này, nhìn đơn giản, muốn thêu được
cũng không khó.”
Hoàn toàn là hiếm thấy, Trang Thư Tình cười đến mặt mày cong cong,
“Nếu là Dệt tỷ tỷ ra tay, có thể bán bao nhiêu ngân lượng?”
Dệt nương vuốt ve đồ án, “Nếu như dùng tới vải dệt tốt, ít nhất là hai
mươi lượng.”
”Nếu là bán ở bên trong cửa hàng ta, không trả bốn mươi lượng ta sẽ
không bán.”
”Sẽ có người mua?”
”Có.” Trang Thư Tình có điểm giống như thương nhân, “Những thứ
này treo ở chỗ nào, chỉ cần người mua họ thật tâm thích thứ gì đó cho dù
dùng bao nhiêu bạc để mua cũng không tiếc, là một người gia cảnh bình
thường cũng có thể cắn cắn răng hạ quyết tâm này, càng không cần phải nói
những tiểu thư, công tử trong tay nhiều tiền dư dả, Dệt tỷ tỷ những thứ
thành phẩm của các tỷ là trực tiếp bán cho khách nhân, đồng dạng cũng là
bán cho cửa hàng, những thứ bọn họ trả giá mua về đâu chỉ thu mua từ