phản ứng kịp chính mình thất thố, vội vàng chuyển mở đầu đi, tai đều đỏ.
Trang Thư Tình cũng đói, dù nàng mới tiếp nhận thân thể này không
lâu, không phải loại người không tim không phổi, hơn nữa thân thể cũng
không còn cố gắng được, nhưng vẫn nhớ rõ lôi kéo đệ đệ đứng dậy hành lễ,
“Bá nương.”
”Mau đứng lên, người trong nhà không cần những nghi thức xã giao
này.” Chu thị mỗi tay kéo hai người đứng lên, xem bộ dáng chật vật của hai
người hốc mắt hơi có chút ẩm, cũng không nói nhiều liền vội cùng nha
hoàn cùng nhau bày thức ăn hảo, thúc giục hai người mau ăn.
Trang Thư Tình cười cười với Chu thị, cầm lấy đũa gắp vài miếng thịt
bỏ vào trong chén cơm đầy ắp như ngọn núi nhỏ của đệ đệ, “Ăn đi, không
cần cùng bá nương khách khí, ăn no mới dừng lại.”
Trang Thư Hàn liếc mắt nhìn tỷ tỷ, rõ ràng là rất đói, nhưng vẫn ăn
cơm nhã nhặn, lại nửa điểm cũng không chậm, rất nhanh một chén cơm
liền thấy đáy, lúc này Trang Thư Tình một chén kia mới ăn non nửa.
Nha hoàn lại cấp thêm một chén, hơn nữa áp quá chặt.
”Ăn chậm một chút, cẩn thận dạ dày bị đau.”
Trang Thư Hàn không còn đói bụng như trước, nghe lời thả chậm tốc
độ.
Nha hoàn còn muốn đưa hắn chén thứ ba khi hắn lắc đầu, “Ăn no rồi.”
Nhìn hắn như vậy nghe lời nói của tỷ tỷ, Chu thị cười đến càng thêm
nhu hòa, tình cảm hai tỷ đệ phá lệ khiến người ta cảm động.
Trang Thư Tình chỉ ăn một chén liền ngừng lại, đối với sự kinh ngạc
của Chu thị giải thích nói: “Lúc trước mỗi bữa đều ăn không nhiều, hiện tại