lúc nào cũng phải thấp thỏm, chẳng bằng dẫn người đi để yên tâm trông
coi.
Cho dù muốn đối địch với Liễu gia nàng cũng làm, nếu để Liễu tam ở
đây còn không biết sẽ phải chết lúc nào.
Bệnh nhân của nàng, nàng phụ trách.
Nhị phu nhân nghẹn ngào hỏi, “Trang đại phu, Quỳnh Nhi của ta còn
có thể tốt lên sao? Ngài có thể chữa trị tốt cho nữ nhi của ta không?”
”Y thuật khó tránh khỏi sẽ có tình huống ngoài ý muốn, ta không dám
nói lời chắc chắn, Nhị phu nhân, ta chỉ có thể hứa hẹn với ngài, ta nhất định
sẽ đem toàn lực chữa trị cho Tam tiểu thư...”
Ngày đó, ngày mà Quỳnh Nhi được trị liệu, vị đại phu này đã đứng
trước mặt nàng, trịnh trọng nói rằng nàng sẽ tận hết khả năng của mình để
chữa trị cho Quỳnh Nhi, tuổi của nàng còn nhỏ hơn cả Quỳnh Nhi nhưng
lời nói ra lại kiên định vô cùng, kết quả là Quỳnh Nhi quả thật đã tốt lên,
mỗi một ngày đều đang dần chuyển biến tốt, nếu không phải, nếu không
phải xảy ra chuyện này, nữ nhi của nàng sao có thể...
”Ta tin Trang đại phu, ta tin, tốt, ngài mang Quỳnh Nhi đi thôi, những
người ở Liễu gia này ta không tin được, Thanh Thanh, mau đi thu thập một
chút đi, ngươi cũng qua đó hầu hạ tiểu thư, Thanh Hà, Thanh Liên, các
ngươi cũng đi theo đi, có chuyện gì lập tức về báo cho ta biết, không cần cố
kị bất kỳ ai, mọi chuyện đều lấy tam tiểu thư làm trọng.
”Vâng.”
Trang Thư Tình không dám tiếp tục trì hoãn thời gian, để Thanh
Thanh đi lấy áo choàng thật dày đến, “Bảo Châu, ngươi có thể ôm được
động?”