AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 128

tấm gương nào trong phòng để xác nhận điều đó, nhưng cô không nghi ngờ
và ngạc nhiên khi Richard đã không đưa ra nhận xét khó chịu nào về điều
đó. Nhưng vì ngoại hình của anh ta không phải không có khuyết điểm và
chắc chắn không phù hợp với con trai của một bá tước.

Anh ta đang mặc một chiếc áo sơ mi trắng nhàu nhĩ không sơ vin nhưng
được thắt ngang hông với một chiếc thắt lưng rộng và lòe loẹt. Chiếc quần
dài màu đen đã bị cắt ống ở đầu gối. Trông có vẻ hơi kỳ dị với đôi bốt bóng
loáng cao đến đầu gối. Mái tóc dài quá mức của anh ta đã được buộc túm
lại và khá lộ liễu. Tất cả những điều đó khiến cô tự hỏi liệu anh ta có phải
đang ngụy trang hay không.

Nhưng cô sẽ không nghĩ nữa khi một bình nước ngọt được mang đến
với vài chiếc khăn tắm. Người giúp việc, hoặc vợ của chủ nhà trọ, hướng
dẫn cô đến bồn tắm cạnh phòng đựng thức ăn ở tầng dưới, nếu cô muốn
tắm. Cô lịch sự từ chối nhận lấy bình nước, sau đó cởi bỏ quần áo cưỡi
ngựa, mặc dù cô đã cởi đi chiếc áo khoác màu oải hương phù hợp. Cô sẽ
không cần nó cho đến khi cô sẵn sàng rời nhà trọ.

Lần này cô nhẹ nhàng gõ cửa phòng Richard. Đánh lừa anh ta mở nó ra
và cô lao vào trong băng qua anh ta trước khi anh ta có thể ngăn cô lại.
Thành công, cô phải kìm chế ý muốn nhếch mép cười khi quay lại và thấy
anh ta đang đóng cửa lại với vẻ giận dữ.

“Hãy nghe tôi nói trước khi anh trở nên tàn bạo một lần nữa,” cô nói
nhanh. “Nếu anh không ở đây để về nhà, thì anh đang làm gì ở đây quá gần
Willow Woods?”

“Tôi đến đây để gặp anh trai tôi.”

“Chỉ vậy thôi ư?” Trước cái gật đầu của anh, cô nói với một giọng chê
bai, “Vậy thì anh thật là một kẻ ngốc khi mạo hiểm như thế này, giương bộ
mặt của mình ở gần nhà. Lẽ ra, anh nên cử người đến đưa Charles đến
London với anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.