AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 250

đống rác trên điền sản. Giải pháp là phủ đất lên đống quần áo đó. Nhưng
những người hầu, tự nhiên là hiệu quả vì họ càng hoàn thành công việc sớm
thì càng có nhiều thời gian cho bản thân, họ phủ lên đống quần áo khổng lồ
đó chỉ bằng một vài xẻng đất ở đây và ở đó là đủ để che phủ chúng. Vào
mùa xuân năm đó, vũng bùn hình thành như thường lệ, nhưng lần này, nó
vẫn ở đó và sâu dần lên bất cứ khi nào trời mưa”.

Julia cười. “Vì vậy, mà không tìm ra cách hoàn thành hồ nước đó đúng
cách, họ đã làm điều đó một cách tình cờ sao?”

“Chính xác. Một thế hệ sau cá được thả vào để đẻ trứng và một bến tàu
nhỏ đã được xây dựng.”

Bây giờ họ đang đứng trên bến tàu đó. Julia bộc bạch: “Em rất ghen tị
với khả năng câu cá của anh. Mẹ em không nghĩ rằng đó là một hoạt động
thích hợp với em, vì vậy tất nhiên điều đó khiến em càng muốn thử nhiều
hơn nữa. Cuối cùng cha em cũng nhượng bộ và đưa em đi câu cá mà mẹ
không hề hay biết. Đó là bí mật nhỏ của chúng em. Nhưng việc nhìn thấy
những con giun tội nghiệp bị mắc kẹt trên lưỡi câu ngày hôm đó đã khiến
em thoát khỏi niềm say mê câu cá của mình”.

Anh cười khúc khích. “Em đã từng học bơi chưa?”

Cô liếc nhìn anh một cách sắc bén. Anh thật tệ biết bao khi đề cập đến
điều đó, nhưng không, anh dường như không hả hê trước nỗ lực dìm chết
cô ở tuổi vị thành niên của mình. Anh đã làm cô kinh ngạc khi nói thêm,
“Hôm đó em làm anh sợ chết khiếp. Anh tưởng em chỉ bị ướt chứ không
phải bị chìm.”

Đôi mắt cô mở to. Anh tưởng em chỉ bị ướt chứ không phải bị chìm ư?
Cô đã hiểu lầm bao nhiêu điều khác về hồi đó? Cô có nên cho anh giải
thích về hành động của anh ngày hôm đó không?

Cô quay sang anh, nhưng anh đã di chuyển ra sau cô, khá gần. Cô phải
ngửa cổ nhìn anh, chỉ thấy ánh mắt trêu chọc đó của anh, và sau đó cô đột
nhiên rơi tõm vào trong nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.