AI LÀ AI CỦA AI - Trang 59

Gọi điện thoại cho Hà Thích, không nói gì cả, chỉ bảo anh biết rằng, cô

không thể theo anh đi, cô không thể!

"Bì Hối, bây giờ tớ cần một sức mạnh để đẩy tớ ra khỏi cái hố tự tớ đào

này, cậu đẩy tớ được không?" Cô van nài, cái hố sâu này bị mình chôn giấu
quá nhiều thứ, tình yêu trong hai năm trời, ký ức để hoài niệm trong bốn
năm, quá nhiều quá nhiều hồi ức và nhớ nhung, đã khiến cô không còn sức
lực, bản thân cô thực sự đã không thể bước ra nổi rồi.

Bì Hối dường như cũng đang hạ quyết tâm, "Được, vậy tớ nói, Viên Hỷ,

mấy hôm trước Mặc Đình có người bạn học ở Mỹ đã gặp Hà Thích, anh ta
đã có bạn gái rồi, nhìn rất hợp với anh ta."

Tim, thoáng chốc như vỡ vụn. Cái bản thân cần chẳng phải là đáp án này

ư? Nhưng sao lại đau lòng thế này? Thì ra có người đẩy, cũng sẽ ngã rất
thảm hại.

Bì Hối bên kia rất lo lắng, lời nói cũng bắt đầu hoảng hốt, nói liền một

lúc: "Viên Hỷ, cậu không sao chứ? Không sao chứ?"

"Tớ không sao." Cô đáp, giọng nói bình thản tựa như mặt nước chết.
"Bạn anh ấy còn nói, nói là, vẻ ngoài của cô gái kia giống cậu đến mấy

phần, có lẽ Hà Thích cũng không thể hoàn toàn quên hẳn cậu được." Bì Hối
vẫn lo lắng an ủi cô, nhưng có thể xem là an ủi sao? Người ấy rốt cuộc vẫn
không phải mình.

Thanh Trác nửa đêm khát nước nên choàng tỉnh, lồm cồm bò dậy đòi

Viên Hỷ cho uống nước, nhưng lại thấy Viên Hỷ ngồi đờ đẫn trên giường,
"Tiểu Hỷ, sao em vẫn chưa ngủ?" Anh hỏi.

Cô cố gắng hết sức đáp: "Em không buồn ngủ, anh, anh ngủ đi, ngày mai

em lại dẫn anh đi chơi."

Anh cô lắc đầu, cũng trèo lên giường Viên Hỷ, "Anh thức với em vậy,

anh cũng không buồn ngủ nữa."

Viên Hỷ cười trả lời: "Vâng."
Anh cô rõ ràng vẫn như đứa trẻ, làm sao ngồi yên được, chưa được bao

lâu đã bắt đầu ngọ nguậy, "Tiểu Hỷ, em hát cho anh nghe đi! Được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.