AI LÀ CỦA AI - Trang 219

Rất tốt, cô may mắn được ra sân liên tiếp, không biết có nên tìm người

nào đó đòi phí “xuất hiện” không nhỉ, trong lòng Trần Triêu Huy không biết
có cảm tưởng gì, mở tiếp những ngày sau.

Ngày thứ n –

“Thọ Thọ đã sáu tháng rồi, nó vừa thay răng xong, thấy cái gì là lại nhai

cái ấy. Bàn ghế trong nhà, chén bát đều bị nó lấy ra làm dụng cụ mài răng.
Tôi đành cười khổ, không nỡ trách cứ nó, bạn có nên so đo với một đứa trẻ
chưa biết cái gì hay không? Nhưng hôm nay tan ca về nhà, thấy Thọ Thọ
cúi đầu, vẻ mặt đáng thương như vậy, còn cô ấy thì đen mặt ngồi trên sofa,
ấn ấn điều khiển chuyển kênh liên tục. Khi tâm trạng cô ấy không tốt luôn
luôn làm như vậy, phải cảm ơn remote trong nhà chất lượng quả thực rất là
tốt. Hỏi cô ấy có chuyện gì xảy ra, cô ấy hung hăng trợn mắt liếc nhìn Thọ
Thọ — phải rồi, cùng lắm là nghiêm túc một chút, ánh mắt của cô ấy hình
như còn cách xa lắm mới có thể dùng từ “trợn” để hình dung – sau đó cô ấy
đưa một sợi dây ra trước mắt tôi. Tôi ngơ ra không hiểu chuyện gì, không
biết đây là cái gì. Cô ấy nói là dây mạng… Ừ, tôi thừa nhận tôi không nên
nổi giận theo cô ấy, nhưng không có dây mạng, tối nay làm sao mà cập nhật
blog bây giờ? Đáng thương cho Thọ Thọ, bị ba mẹ phạt đứng, xoay mặt vào
trong bức tường, thật đồng cảm với nó.” [Sa: híc híc thật tội nghiệp cho Thọ
Thọ]

Khóe mắt của Triêu Huy như giãn ra: ba mẹ…? Hẳn là tay gõ chữ nhanh

quá, gõ nhầm từ “ba ba” sang “ba mẹ”, cô luôn nhã nhặn khiêm tốn, chuyện
này cũng không liên quan gì đến cô, không liên quan, không liên quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.