không thu được kết quả tương xứng. Lòng tự trọng của cô lúc đó bị tổn
thương."
Cô ấy lập tức nói: "Đúng vậy, như vậy đối với tôi quá bất công."
Tôi nói: "Cô xem, tình cảm trong câu nói này mãnh liệt như vậy, đã bộc
lộ rõ bản tính của cô.
Thứ ba, nhìn từ bên ngoài, cô là một phụ nữ có lòng tự trọng không quá
nhạy cảm. Dù kẻ khác nói gì, đàm tếu gì, cô cũng không quá chú tâm.
Nhưng trên thực tế, lòng tự trọng của cô lại phản ứng rất mạnh mẽ ở một số
mặt. Trong khi miêu tả toàn bộ sự việc, cô không chỉ thấy rằng đối phương
đã vứt bỏ cô, lừa dối cô về mặt tình cảm, mà còn cảm thấy về bộ mặt, về sĩ
diện cũng bị thương tổn đáng kể."
Hiểu Tuyết nói: "Phải, tôi là một người có lòng tự trọng rất mạnh. Tôi đã
đối đãi với chồng cũ ‘của tôi tốt như vậy, ra sức làm việc cực khổ, nhưng
anh ta lại ở ngoài làm bậy. Tôi không thể chấp nhận được."
Tôi nói: "Đây là điều cô cần phải nhìn rõ. Phản ứng tự trọng của cô về
mặt này rất mạnh.
Thứ tư, trong chuyện hôn nhân, cô có một mớ lí thuyết và công thức. Cô
yêu cầu một gia đình tương trợ lẫn nhau, bất kì bên nào cũng không được
phạm luật. Nếu chồng cũ của cô không ngoại tình, cô có cho phép mình
ngoại tình không?"
Cô ấy lắc đầu, đáp: "Không."
Tôi nói: "Đó chính là công thức số một trong chuyện tình cảm của cô.
Trong một gia đình bình thường và hợp pháp, cô tuân thủ công thức đó. Cô
không thể chấp nhận được khi đối phương phạm luật và ngay cả chính cô
cũng vậy. Nhưng cô có phát hiện thấy mình còn có công thức thứ hai
không? Giờ đây cô bước vào gia đình người khác. Người đàn ông đó đã có