AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 165

đậm, Tư Đồ ngẩng đầu nhìn anh một chút, thấy ánh mắt anh gần như là
ngầm cho phép, liền từ từ vén lên chéo áo của anh ——

Tư Đồ vốn cho là trên eo anh quấn băng gạc, hoặc là vết thương nào

đó, nhưng giờ phút này, cái cô thấy, là cái hông bền chắc màu đồng của
anh, cùng cơ bụng rắn chắc rõ ràng hiện lên.

Ở đâu ra vết thương?

Bởi vì lưng quần hơi lỏng nên có chút hạ thấp, thậm chí ngay cả bụng

dưới của người đàn ông này, Tư Đồ cũng nhìn rất là rõ ràng.

Thời Chung hạ thấp tầm mắt một chút, nhìn thấy cô gái này trong

nháy mắt đỏ vành tai, anh lặng yên không một tiếng động, cười cười, chờ
Tư Đồ ý thức được mình bị chơi xỏ, cứng đờ thu tay lại ngẩng đầu lên, nụ
cười của anh đã lặng lẽ biến mất, trong ánh mắt cô mang theo chút ý tứ chất
vấn, anh lại giả vờ rất vô tội: "Tôi chỉ là muốn nói, tôi rất đói bụng, bụng
của tôi trống rỗng."

Lần này ngược lại thành trách nhiệm của Tư Đồ, Tư Đồ Kiến thấy

dáng vẻ thê thảm hiện tại của anh, cũng không để ý mà so đo cùng anh,
xoay người đi về phía cạnh cửa, vừa đi vừa nói: "Tôi đi phòng bếp làm thứ
ăn cho anh. . . . . ."

Nói đến chỗ này lại bỗng dưng im lặng, bước chân cũng theo đó

ngừng, có chút hơi khó khăn quay đầu lại nhìn về phía Thời Chung, sửa lời
nói: "Anh có gọi điện thoại đặt đồ ăn ở bên ngoài hay không?"

Thời Chung nhìn bộ dáng này của cô, khóe miệng hơi kéo ra, giống

như là buồn cười, lại sợ cười một tiếng sẽ đụng đến vết thương, cứ như vậy
buồn cười nhìn cô: "Em xem tủ lạnh một chút có đồ ăn hay không rồi hãy
ra ngoài mua đồ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.